Hơn một tháng trôi qua, hôm nay là chủ nhật.
Đối với Thẩm Vy chủ nhật chính là ngày mà cô cảm thấy khó khăn nhất.
Sau khi cho Bảo Bảo qua Vũ Gia chơi với mọi người, Thẩm Vy trở về bước lên phòng nhìn người đàn ông đang say ngủ kia mà thở dài.
Bước lại đưa tay khẽ lay lay người anh
- Hạo Thần, anh mau dậy đi!!
Hạo Thần chỉ ưm ưm trong cổ họng rồi lăn ra ngủ tiếp.
Thẩm Vy bực dọc chống nạnh hét lớn
- Vũ Hạo Thần, anh có dậy hay không hả?
- Ưm... cho anh ngủ một chút nữa...
Hạo Thần đưa tay kéo cô xuống giường rồi ôm chặt lấy.
Thẩm Vy nhăn mày đẩy anh ra
- Đừng ngủ nữa mà, anh buông em ra xem!!
- Ưm... để anh ngủ...
Hạo Thần tay vẫn ôm chặt lấy cô.
Thẩm Vy thở hắt ra ngoài đảo mắt một chút liền nhếch miệng gian tà.
Cô đưa tay xuống dưới lần mò đến con c*u l*ng đang yên giấc của anh.
Đưa tay vào bên trong quần dài khẽ vuốt ve lên xuống vài cái.
Hạo Thần cảm giác là lạ nên nhíu mày mở mắt
- Em làm gì vậy?
- Anh ngủ tiếp đi!!
Cảm nhận phía dưới đang dần thức tỉnh, Hạo Thần thở hắt lật người đè lên người cô.
Thẩm Vy đưa tay qua cổ anh hôn sâu, tìm đến c* l*ng tiếp tục vuốt ve.
Đến khi cảm nhận phân thân của anh căng c*ng, Thẩm Vy bất ngờ ngồi dậy đẩy anh ra khỏi người mình rồi chạy nhanh ra phía cửa mà khóa lại.
Hạo Thần bất ngờ chạy lại nhưng cửa đã bị khóa ngoài khiến anh khó chịu đập cửa
- Thẩm Vy, em châm lửa rồi không xử lí là sao? Anh mà liệt thì ai chăm sóc của em đến cuối đời đây hả?
- Anh ngon thì ngủ nữa đi!! Em không làm phiền anh ngủ nữa đâu!!
- Em giỏi lắm!! Như vậy thì ngủ gì nữa... mở cửa vào đây dập lửa cho anh!!
- Không đâu, anh ngủ tiếp đi!!
Nói rồi cô bỏ đi để Hạo Thân thở hắt nhìn cậu em phía dưới của mình.
Đành bước lên giường đưa tay tự thỏa mãn chính mình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!