Đèn cấp cứu cứ vậy mà sáng đèn suốt 2 tiếng đồng hồ.
Bà Nguyễn và ông bà Vũ cũng đã có mặt.
Thẩm Vy thất thần ngồi ở ghế mà nước mắt cứ vậy rơi xuống.
Đến khi vị bác sĩ già bước ra ngoài
- Ai là người nhà của bệnh nhân Vũ Hạo Thần?
- Dạ là chúng tôi!!
- Bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch!! Nhưng lại mất máu khá nhiều, sau khi tỉnh dậy cần bồi dưỡng!!
Thẩm Vy trong lòng như truốt được nỗi lo mà thở nhẹ ra.
Bà Nguyễn ôm lấy cô vuốt vuốt tấm lưng nhỏ
- Không sao rồi, mẹ xin lỗi!!
- Mẹ... đừng nói như vậy mà...
Ông bà Vũ nhìn nhau rồi khẽ đau lòng nhìn hai người trước mặt.
Thẩm Vy bước lên phòng chăm sóc đặc biệt nhìn người đàn ông trên giường mà tim cô thắt lại
- Hạo Thần, anh mau tỉnh dậy!! Con nó lo cho anh lắm đây, nó đang đạp bụng em liên tục đây này!!
Gạt đi hai hàng nước mắt.
Cô đứng dậy lấy một cái khăn bông cùng một thau nước ấm.
Đưa tay cởi từng khuya áo của anh ra.
Cô lau qua cơ thể anh, mặc lại đồ cho anh mới ngồi xuống ghế nắm lấy tay.
Hạo Thần cứ như vậy mà mê man ngủ, bà Vũ bước vào nhìn cô
- Về nhà đi con, mẹ ở lại với nó cho!!
- Con muốn...
- Ngoan, con không nghỉ ngơi thì đứa nhỏ trong bụng sao có thể khỏe mạnh.
Về nghỉ ngơi đi con!!
Cô nhìn xuống bụng mình rồi vâng dạ với mẹ chồng mà ra về.
Hạo Nhi đứng ở bên ngoài chờ cô, vừa thấy cô ra đã nắm lấy tay cô
- Anh ấy ổn rồi, chị đừng lo!! Em đưa chị về!!
- Cảm ơn em!!
Cả hai về lại biệt thự.
Vừa xuống xe đã thấy lão Lục ở đấy khiến cô nhíu mày, ánh mắt lửa giận xoáy sâu vào người đàn ông trước mặt
- Ông tới đây làm gì nữa?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!