5 năm sau, khách sạn của Hạo Thần đã phát triển ổn định.
Thu hút khá nhiều khách du lịch cả trong và ngoài nước.
Cuộc sống của anh có thể gọi là ổn.
Việc trở về có lẽ là anh chưa muốn đề cập tới.
Thẩm Vy cũng đã và đang cố gắng phát triển công ty thời trang của mình.
Cô vẫn ở biệt thự và vẫn mong một ngày nào đó anh trở về bên cô.
Ông bà Vũ và mẹ vẫn luôn ủng hộ mà đứng sau tiếp sức cho cô trong mỗi dự án, bỗng chốc cô cảm giác không khí gia đình thật ấm áp... chỉ còn thiếu mỗi hình bóng ấy nữa, thì có lẽ cô là người hạnh phúc nhất.
Tiếc là cô vẫn vậy, một mình...
Thả lỏng người, Thẩm Vy ngã người ra sau dựa vào thành ghế
- Hạo Thần, hôm nay em lại hoàn thành một bản vẽ mới... anh có tự hào không?
Nhìn qua tấm ảnh cưới được cô rửa ra đặt trên bàn khiến cô khẽ cười.
Thu dọn lại tài liệu, cô tiến ra ngoài.
Bước đi trên con phố dài, từng đợt gió mùa thu khẽ luồn qua kẽ tóc khiến cô trở nên dịu dàng và trẻ trung đến lạ.
Dừng bước trước Lục Thị.
Cô biết dạo này tập đoàn đang rất khó khăn, thậm chí là đang trên đà phá sản.
Đứng nhìn một lát, thì có tiếng gọi
- Thẩm Vy, con...
Cô quay lại bắt gặp hình ảnh ông Lục.
Một lão già trung niên phong độ đã không còn, lão bây giờ già chát, hai gò má hóp lại, đôi mắt sâu hun hút, lão già đi rất nhiều chỉ sau 5 năm.
Thẩm Vy thở ra rồi cúi gập người như muốn chào hỏi, ông Lục rưng rưng nước mắt
- Là ba sai, ngày đó chẳng biết trân trọng bà ấy...
để rồi có ngày hôm nay.
Là ba đáng nhận quả báo này...
Thẩm Vy ánh mắt nhàn nhạt khẽ gật đầu
- Ông biết là tốt!!
- Mẹ con, bà ấy vẫn sống tốt chứ?
- Ừm, rất tốt!! Kể từ khi không có ông cuộc sống của bà ấy tốt hơn rất nhiều!!
Ông Lục run run gật gật đầu, Thẩm Vy nhíu mày
- Ả tình nhân và đứa con của ông đâu?
- Tập đoàn làm ăn thua lỗ nên cô ta bỏ đi rồi...
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!