Một tiếng "ọc ọc" truyền đến, hai mẹ con cùng quay đầu nhìn Xuân Nhi đang cúi đầu, ôm bụng.
"Xuân Nhi, đây cho ngươi ăn này!" Bạch Vô thương bưng một ít bánh hoa quế còn sót lại không nhiều đưa cho Xuân Nhi, trong mắt có chút đau lòng, bình
thường Xuân Nhi có gì ngon đều đưa cho bé ăn cả, có đói nàng ta cũng
không than câu nào.
"Đi nào, mẹ cho các ngươi đi ăn luôn!" Bạch Mặc Y vỗ vỗ áo đứng lên.
"Tiểu Thư, đi đâu ạ?" Xuân Nhi nhìn thoáng qua phòng bếp thảm hại, hỏi.
"Đi Lạc Nhật Hiên!" Bạch Mặc Y dựa vào trí nhớ trong đầu nói, Lạc Nhật hiên là tửu lâu nổi tiếng ở kinh thành, là một trong những sản nghiệp của
sơn trang Lạc Vân, trong đó không chỉ có sang trọng, mà còn có rượu và
vô số thức ăn ngon. Trước đây Bạch Mặc Y thường xuyên đi, bởi nơi đó có
thể nhìn thấy Tam Vương gia Sở Quân Mặc, nhưng hiện giờ, nàng chỉ đơn
thầun là muốn đi ăn cơm mà thôi!
"Hả? Tiểu thư lại muốn đi Lạc
Nhật Hiên ư?" Xuân Nhi kinh dị nói, hay là tiểu thư vẫn còn nhớ mãi
không quên đối với Vương gia chứ?
"Vì sao không đi? Ở đó không
phải có rượu và thức ăn ngon hay sao? Tiểu thư ta đây chỉ có đi ăn cơm
thôi mà!" Như nhìn ra suy nghĩ của Xuân Nhi, Bạch mặc Y nói thản nhiên.
"Nhưng mà…. Nhưng mà tiểu thư, chúng ta…. chúng ta không có tiền mà!" Xuân Nhi
cúi đầu vò góc áo nói, tiền các nàng đã tiêu hết rồi, giờ chẳng còn gì,
lại cũng bị người hầu cướp sạch, hiện giờ các nàng nghèo rớt mồng tơi
không xu dính túi!
"Không có tiền hả? đi, đi đến phòng thu chi
nào!" Bạch Mặc Y kéo tay con đi về phía trước, hôm nay nàng không đi thì không được, không mượn được tiền, không cho thì đánh!
Vừa tới
phòng thu chi, quản lý hiện giờ là người của Bạch phu nhân, tuổi trên
dưới bốn mươi, trong mắt sáng loé, trên mặt xen vẻ không tốt, cứ tà tà
ngắm hai mẹ con Bạch Mặc Y, nói khinh miệt, "Các ngươi tới đây làm gì
hả? Đây không phải là nơi các ngươi nên đến!" Thái độ vừa khinh miệt lại còn khinh bỉ nhiều hơn, nói xong lại bưng ly trà lên, từ từ uống, hai
chân bắt chéo đặt trên bàn, tảng lờ, mắt còn chưa thèm liếc hai mẹ con
một cái.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!