Thái hậu trong tay
không còn, trong lòng nổi lên tia khổ sở, trước đây BẠch Mặc Y giống như đứa con gái của bà lúc nào cũng làm nũng rốt cục cũng không tìm lại
được nữa, một kiếm kia chẳng những chém bị thường lòng của nàng, mà càng làm cho nàng đối với người họ Sở khó có thể vượt qua, ánh mắt dừng trên người Bạch Vô thương, trong lòng nổi lên ý niệm kiên định, ít nhất
trên người quỷ nhỏ này còn chảy dòng máu nhà họ Sở họ, bất kể thế nào
thì cũng vẫn là người nhà họ Sở! Cái gì không trinh tiết, cái gì dâm
loạn bà không tin tất cả, Bạch Mặc Y coi như là một tay bà nuôi, tính
cách của nàng bà là người hiểu rõ nhất, hơn nữa cảm tình của nàng với Sở Quân Mặc bà đều thấy cả, cho dù chết, bà cũng không xin lỗi hắn, mà
trong đó nhất định có sự hiểu nhầm!
"Thái hậu, thân thể ngài không tốt, hay là ngồi xuống nói chuyện đi ha!" Vương ma ma tiến lên đỡ bà, săn sóc nói.
"Aizz, người già rồi, sức khoẻ cũng chẳng còn được như ý nữa, nào, Bảo nhi,
đến ngồi bên cạnh bà nội đi nào!" thái Hậu kéo tay Bạch Vô Thương tới
ngồi trên ghế, kéo bé ngồi xuống.
Bạn nguyệt tiến lên làm lễ, đứng lẳng lặng một bên, ánh mắt xoẹt qua bà lão tủm tỉm, hơi cúi xuống.
"Công tử Bạn Nguyệt không cần khách sáo, mau mời ngồi!" Thái Hậu cưới nói với Bạn Nguyệt, rất khách sáo, điều này làm cho Bạch Mặc Y âm thầm cau mày, Bạn Nguyệt này có thân phận gì mà đến cả thái hậu cũng đều có thái độ
thế này với hắn chứ?
"Tạ thái hậu!" Bạn nguyệt đứng bên ngồi
xuống ghế, cung nhân bưng ly trà lên, khẽ nhấp môi, mắt hướng về phía
Bạch Mặc Y và Sở Quân Mặc đang đứng.
"Nghiệt tử, quỳ xuống!" Thái Hậu trừng mắt nhìn Sở Quân mặc quát, tay vẫn nắm lấy cánh tay nhỏ bé
của Bạch Vô thương, mặc kệ bé cố rụt lại nhiều lần vẫn không thả ra.
Sở Quân Mặc ngẩn ra, quỳ gối xuống lại không nói gì cứ thế quỳ, một thân
toả ra hơi thở vương giả tôn quý cũng chẳng màng, khuôn mặt âm trầm góc
cạnh nổi rõ, lông mi dài rậm che khuất cảm xúc trong mắt hắn.
"Y
Y, ta biết con ta thật xin lỗi con, mà ta cũng thật xin lỗi con, hôm nay con muốn đánh muốn giết cứ tuỳ ý con, con lão bà ta đây có chết ta cũng không một câu oán thán!" Thành ý Thái hậu cứ nhất thiết nhìn Bạch Mặc
Y, trong mắt có đau lòng, đến cả tự xưng là ai gia cũng không.
Bạn Nguyệt tay bưng ly trà bỗng ngừng chút, mày hơi cau lại, chiêu này củ
thái hậu đúng là chiêu dụ dỗ thật lợi hại, Sở Quân Mặc kia nhưng vốn là
vươgn gia hoàng thất, để Bạch Mặc Y hận hắn, cũng không có khả năng đánh chết hắn được, quả nhiên là ngón nghề thâm trong thâm cung!
BẠch Mặc Y cúi mặt, nhìn cũng không thèm nhìn Sở Quân Mặc lấy một cái, lúc
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!