Tầm mắt nhìn xuống dung nhan tái nhợt kia, Sở Quân Mạc chậm rãi nói, "Ngày
mai…" dừng chút, nhìn nàng, trong mắt hiện lên chút thâm trầm, lại nói
tiếp, "ngày mai, ta tới đón các nàng!" Nói xong, như sợ Bạch Mặc Y cự
tuyệt, nhanh chóng xoay người rời đi, chân bước hơi lảo đảo.
Bạch Mặc Y lẳng lặng nhắm mắt lại, khoé miệng hiện lên tia cười nhợt nhạt châm biếm.
Sở Quân Mạc vừa đi không lâu, Hồng Lăng dẫn Bạch Vô thương học nghề ở Bạn
Nguyệt cư trở lại vào đến cửa, trên mặt hai người vẫn đang cười, sau khi nhìn thấy Bạch Mặc Y, Bạch Vô Thương chạy bay tới, đi đến giường trúc,
ôm lấy cổ Bạch Mặc Y, nói vô cùng thân thiết, "Mẹ à, con rất nhớ mẹ!"
Bạch Mặc Y mở mắt ra, bên trong đều là ánh mắt hiền từ, thằng bé này, mới
không thấy có một lúc thôi mà đã nói là nhớ nàng rồi, giọng thầm thì êm
ái làm cho lòng nàng tan chảy, nghiêng người để cho bé nằm xuống bên
cạnh, nhìn đôi mắt giảo hoạt của Bạch Vô Thương hỏi, "Thế hôm nay có
chuyện gì mà vui vẻ như vậy thế? Tiên sinh khen con sao?"
Bạch Vô Thương cười càng vui vẻ hơn, chiếc đầu nhỏ cứ dụi dụi vào lòng nàng,
mùi hương trên người mẫu thân thật là thơm quá, thơm đến nỗi cứ muốn ôm
mẫu thân mãi như vậy!
"Tiểu thư, hôm qua đã xảy ra một chuyện rất hay, nô tỳ đoán chừng là Bạch thừa tướng sẽ không dám ra khỏi cổng một
thời gian đó!" Hồng Lăng chúm chím môi cười nói.
"Hả? Chuyện gì?" Bạch Mặc Y cụp mắt xuống, hôm qua bị mấy người phụ nữ trong Bạch phủ
náo loạn phát mệt, chả lẽ Bạch gia lại xảy ra chuyện gì nữa rồi?
Hồng Lăng cười vội đem ngay chuyện cảnh xảy ra trên đường đi với đám đàn bà
con gái nhà họ Bạch kể cho Bạch Mặc Y nghe, sinh động như thật vậy,
giống như nàng ta tận mắt nhìn thấy.
Bạch Mặc Y nghe xong mắt sầm xuống, hôm qua Bạch Vô thương chính là rắc chút thuốc bột, đám phụ nữ
này nhiều lắm thì cũng chỉ ngứa mất hai ba ngày thì sẽ không sao, còn về chuyện xe ngựa nhất định là có người động tay chân, lúc ấy tất cả mọi
người các nàng đều ở trong viện cả, vậy sẽ là ai chứ? Sở Quân Ly ư? Tên
này vẫn rất khinh thường chuyện ra tay với phụ nữ. Hay là Lạc Vũ Trần?
Cứ nhớ đến con người giống như thần tiên đó, Bạch Mặc Y lại phủ định
luôn, trực giác không phải do hắn làm, hơn nữa giao tình giữa nàng và
hắn chẳng sâu đậm đến mức đó đâu!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!