Chương 3: Đây chính là bắt đầu

"Vô Thương à, nương

nói cho con nghe nhé, sau này bất kể ai bắt nạt con, con cứ nói với

nương, nương sẽ đòi lại công bằng cho con"

"Nương, họ nhiều người lắm, con đánh không lại họ đâu!" Tiểu Vô Thương nói khe khẽ.

"Vô Thương, đánh không được thì nhịn, chỉ cần có thể báo thù, thủ đoạn gì

cũng đều dùng được hết! Có câu quân tử báo thù mười năm chưa muộn, nhưng lúc ấy có thể báo thù được thì báo đừng có bỏ lỡ!"

Nàng cũng chẳng phải quân tử gì, chỉ cần không bị bắt nạt thì nàng bất chấp mọi thủ đoạn.

"Tiểu thư, tiểu thư ơi" Xuân Nhi ôm mặt đi rồi về, đầu cúi gằm xuống.

"Xuân Nhi, có chuyện gì vậy?" Bạch Mặc Y đứng dậy hỏi, một bên mặt của tiểu nha đầu này sưng đỏ, nhất định là bị người đánh rồi.

"Nô tỳ thấy tiểu thư đã tỉnh, nghĩ muốn đến phòng bếp làm chút gì đó cho

tiểu thư và thiếu gia ăn, nhưng mà…nhưng mà trên đường đụng phải nhị

tiểu thư, nàng ấy…." Xuân Nhi không nói được gì nữa, dù sao loại chuyện

thế này, từ sau khi các nàng về phủ cũng thườgn xuyên xảy ra, trước đây

tiểu thư nghe xong cũng chỉ đành thở dài, không nói câu nào.

Bạch Sương Hoa à? Tài nghệ hơn người, lại tâm tư độc ác, lại ghen tị, năm

nay mới mười bảy tuổi, cao ngạo, bởi thế mới cho tới giờ chưa lấy được

chồng.

"Vô Thương, nàng ta có hay bắt nạt con không?" Bạch Mặc Y hỏi con.

Bạch Vô Thương thấy nương nhìn vào mình, cũng không dám nói, chỉ hơi hơi gật đầu.

"Đi, nương cho con cơ hội báo thù, làm cho nàng ta mất mặt luôn!" Đánh con nàng, nàng đây sẽ đòi lại gấp bội lần.

Bạch Mặc Y kéo tay con đi vào trong viện, Bạch Sương Hoa mặc một thân đỏ rực dẫn theo hai nha hoàn tới đây, lông mày lá liễu, mặt mày sáng sủa, diễm lệ lại xen lẫn chút châm biếm, da dẻ trắng nõn, thắt đáy lưng

ong, bước đi nhẹ nhàng, thong thả đi tới.

"Đại tỷ à, tỷ đây đang định đi đâu đó hả?" Bạch Sương Hoa cười hỏi, ánh mắt khinh bỉ liếc nhìn hai người nghèo hèn, thân vợ hèn hạ đúng là hèn hạ mà, nhìn thế nào

cũng đều thế cả.

"Nhị muội có việc sao?" Bạch Mặc Y giọng lạnh

lùng, hỏi lanh lảnh, một tay còn lấy chiếc lá rớt trên đầu con xuống,

mắt chưa thèm liếc nàng ta cái nào.

Bạch Mặc Y này có chút khác

nha, trước đây thấy nàng ta thì đều cúi thấp đầu lùi sang một bên, nói

cũng không dám nói với nàng ta nửa câu, hiện giờ lại có thái độ thế này

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!