Bạch Mặc Y khi nhìn thấy mặt Sở Quân Ly thì sầm xuống, hiện giờ nàng vô cùng chán ghét người nhà họ Sở, đến cả chút nhìn thấy cũng không muốn nghĩ!
Đương nhiên nàng sẽ cần Lạc Vũ Trần, bởi vì hắn không phải là người họ
Sở, thứ hai hắn là thương nhân. Thương nhân mà, trong thương trường,
nàng muốn sống cuộc sống tiếp ở đây, nếu không có gia tộc dựa vào thì
chỉ có thể tự mình mở đường sống, mà tiền là thứ hiện thực nhất! Còn Lạc Vũ Trần lại đúng lúc có thể cung cấp cho thứ nàng cần.
Ý tưởng
của nàng, Sở Quân Ly cũng không hiểu mà Lạc Vũ Trần cũng càng không
hiểu, nhưng biết rõ tình cảnh của nàng, một cô gái tứ cố vô thân lại
mang theo một đứa bé nếu muốn sống sót thì cũng thật chẳng dễ dàng gì!
Nếu được, hắn định tới giúp đỡ một tay!
"Hàn xá đơn sơ, sợ làm nhục thân phận của tứ vương gia thôi!" Thức thời thì tốt hơn.
"Hết cách rồi, ta đã ở trên giang hồ nhiều năm, dãi gió dầm sương nào xá gì, huống chi chỉ là một chỗ ở đơn sơ u nhã chút!" Sở Quân Ly rõ ràng là
không được chào đón khẽ cười, hạ quyết tâm quyết không đi!
Bạch
Mặc Y tự dưng lại không đoán được Sở Quân Ly làm vậy, mím chặt môi nhìn
hắn. Yêu diễm như hoa, tuyệt sắc tao nhã, may mắn thay nàng đã chết tâm
với đàn ông rồi, nếu đổi lại là kiếp trước nàng chưa kết hôn, thì nàng
đã bám chặt lên người hắn không tha, người thật mị hoặc người ta mà!
Tiếc là hiện giơ hắn đẹp lại làm nàng chẳng thấy hứng thú chút nào!
Mãi vẫn không nói, ánh mắt Bạch Mặc Y không giận nhìn hắn, nghĩ thầm, người này sao thế nào mà chẳng cảm giác được là không được chào đón chứ? Sở
Quân Ly dĩ nhiên biết chính mình không được chào đón, ánh mắt u ám,
trong lòng không hiểu mùi vị gì. Sao Lạc Vũ Trần có thể đi vào mà ta lại không được vào chứ?
Càng nghĩ càng thấy cảm giác ê ẩm trào lên. Thì sao nào, ngày đó không phải ta cũng cầu xin cho con của nàng đó
thôi, nàng còn chưa cảm kích thì cũng đừng không nể mặt vô tình như vậy
chứ. Hắn mà mất đi lớp da mặt dày thì lại giống tính cừu đệ như vậy,
biết đâu mà chẳng bị thương tâm như thế!
Mấy năm nay được tôi
luyện trên gian hồ, da mặt thật ra cũng dày lắm, cứ nhìn thẳng vào Bạch
Mặc Y, kiểu gì thì hôm nay ta cũng quyết không đi!
Lạc Vũ Trần
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!