Chương 20: Ám sát 1

Thái hậu à? Trước mắt Sở Tử Dật sáng ngời, hắn còn nhớ rõ thái hậu là thương Bạch Mặc Y nhất, chẳng qua là hai năm trước đây thái hậu rời kinh, đi

dưỡng bệnh vơi tam vương thúc, vậy khi nào thái hậu về nhất định sẽ

triệu gặp Y Y rồi!

Thái Hậu và mẹ đẻ của Bạch Mặc Y là Phong

Thanh Vân vốn là chị em kết nghĩa, Phong Thanh Vân cứu lúc ấy bà vẫn còn là hoàng hậu còn đang mang thai Bạch Mặc Y, lúc đó bị thương, suýt chút nữa thì đứa bé trong bụng đã không giữ được, cũng bởi nguyên nhân đó,

sau khi Phong Thanh Vân sinh Bạch Mặc Y ra, thân thể rất yếu, cố gắng

chống đỡ vài năm, rồi mất, để lại Bạch Mặc Y vẫn còn nhỏ, lại phó thác

cho thái hậu nương nương hiện giờ. Trong lòng thái hậu vẫn còn áy náy,

hơn nữa tình ý giữa Phong Thanh Vân vẫn còn đậm, đã coi Bạch Mặc Y như

con gái ruột của mình, lại làm chủ đem nàng gả cho tam vương gia Sở Quân Mặc, chỉ vì lúc ấy thấy Bạch Mặc Y có tình cảm với hắn, vì thế đã thành toàn cho nàng! Hai năm trước, thân thể thái hậu không khỏe, mới đi

dưỡng bệnh, thái hậu vừa đi, Bạch Mặc Y không còn chỗ dựa, cơ thiếp

trong Mạc vương phủ lại lớn mật thêm, bắt nạt nàng bất kể lúc nào!

Cũng nhân cơ hội thái hậu không ở trong kinh thành, mọi người đều đã quên mất thái hậu là người hiểu rõ Bạch Mặc Y nhất, vì thế Bạch Triển Bằng cứ

thuận theo trục xuất nàng ra khỏi phủ, nay thái hậu sắp trở lại kinh

thành, tin tức này truyền về, lại làm mọi người liên can lo lắng, đặc

biệt là phụ nữ trong Bạch phủ lại càng lo lắng hãi hùng hơn!

Sở Quân Mặc cũng sợ run chút, mím môi rời đi.

Thời gian trôi qua rất nhanh, Bạch Mặc Y từ ngày đó đóng cửa ở trong nhà

không ra, người Bạch phủ vài lần đến mời nàng trở về, nàng đến cả cửa

cũng chưa từng mở lần nào, thái hậu đã về, định lấy lòng nàng chắc?

Nhưng nàng cũng chẳng nhàn rỗi tý nào, mấy ngày nay nàng chuyên tâm vào y

dược, may mắn là kiếp trước nàng đã có nền tảng, thoạt nhìn cũng không

khó lắm, làm nàng đau đầu lại chính là Sở Tử Dật, tên này ngày nào cũng

đến, ngày nào cũng ôm một đống sách thuốc theo, cả cái sân nhỏ của nàng

đều đầy ụ chẳng còn chỗ trống nào, mà người đó lại da mặt dày nữa, đuổi

thế nào cũng không đi, thấy mình thật sự phiền nàng thì lại quay sang

chơi đùa cùng Bạch Vô Thương. Chỉ mới có vài ngày mà làm cho nhóc quỷ

kia không bài xích hắn thì cũng nhức cả đầu vì hắn!

"Mẹ à, hôm

nay thái hậu đã về cung rồi, chúng ta có đi nghênh đón không ạ?" Bạch Vô thương chỡp chớp mắt, ngẩng khuôn mặt tròn tròn mập mập của trẻ con hỏi Bạch Mặc Y.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!