Một bóng đen đi tới hậu viện Bạch phủ, ẩn vào chỗ quen thuộc phòng ngoài dì hai, đêm đã khuya, trong phòng không có đèn, truyền đến tiếng hít thở
đều đều, người đã đi vào giấc mộng.
Bạch Mặc Y chớp mắt một cái,
đi đến cửa, khóa điện tử hiện đại không làm gì được nàng, huống chi khóa cổ đại này, chỉ hai ba đẩy đã rời ra rồi, lắc mình đi vào trong nhà,
một tay dì hai đang đặt lên chăn, là da trắng bóng như rắn vậy, tuy đã
hơn ba mươi rồi nhưng do được bảo dưỡng cẩn thận nên làn da mềm mại bóng loáng vô cùng.
Bạch Mặc Y rút một con dao nhỏ ra, ánh sáng loé lên, nhẹ nhàng chạy trên mặt Mai phu nhân.
Làn khí lạnh như băng làm Mai phu nhân đang say ngủ tỉnh lại, mở bừng mắt
ra đã thấy một người áo đen bịt mặt đứng ngay cạnh giường, con dao loé
sáng, giật mình một cái, sợ há hốc mồm định kêu lên đã bị Bạch Mặc Y
nhanh tay nhanh mắt bịt lại, hạ giọng, "Không muốn chết cấm lên tiếng!"
Mai di nương sợ quá gật gật đầu, lưỡi dao sắc bén áp sát mặt, lạnh thấu xương!
"Yên tâm đi, ta sẽ không giết bà, chẳng qua có người muốn ta huỷ đi khuôn
mặt này của bà mà thôi!" Bạch Mặc Y cố hạ thấp giọng lộ ra tia giết
người, làm Mai di nương sợ tới mức tái nhợt, cả người run lên.
Mở trừng to hai mắt, hoảng sợ lắc đầu với Bạch Mặc Y, bà ta hiểu được, bà
ta có địa vị như hôm nay đều là do Bạch thừa tướng thích bà ta, thích
khuôn mặt của bà ta! Nếu không còn khuôn mặt này nữa, chắc Bạch Triển
Bằng cũng không thèm liếc nhìn bà ta cái nào, kết cục chắc còn thảm hơn
cả mẹ con Bach Mặc Y nữa ấy chứ!
"Thật ra thì, con người ta không kể đến đạo nghĩa giang hồ gì, ta chỉ cần tiền! Hiểu không?" Bạch Mặc Y
nhìn bà ta tà tà đang biến sắc mặt, biết trong lòng bà ta đã hiểu!
Mai di nương có thể ở trong Bạch phủ đến bây giờ, chẳng phải là không có
tâm tư và thủ đoạn sao, chính đối phương đã nói rõ có người bỏ tiền ra
muốn huỷ mặt bà ta, trong lòng bà ta đã sớm nghĩ rồi, bản thân bên ngoài không rõ đã kết tội người nào, khuôn mặt này của bà ta có thể làm người ta ghen ghét, cũng chỉ có hai phụ nữ trong phủ, hơn nữa lúc chiều xảy
ra chuyện trong phủ, trong lòng lại càng hiểu rõ hơn! Bạch Mặc Y vừa ra
khỏi phủ, kẻ đó không có khả năng, nhất định là do đại phu nhân cái con
tiện nhân kia không cam lòng, đúng, nhất định là vậy!
"Biết rồi!
Biết rồi! Ta hiểu rồi, đại hiệp cần bao nhiêu tiền ạ? Ta sẽ đưa!" Mai di nương bối rối đứng dậy, lôi một chiếc hòm dưới gầm giường ra, vừa đau
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!