Bầu trời đầy sao,
sáng lấp lánh. Cả một ngày Bạch Ngữ Thanh cởi áo khoác, đi đến phòng
con, nhìn đứa con Thiên Thiên ngủ say, trong tay còn ôm gấu bông lúc
sinh nhật bốn tuổi, ánh mắt nhìn âu yếm, cúi xuống khẽ hôn lên mặt con
rồi nhẹ nhàng đi ra khỏi phòng.
Ra khỏi phòng con, ánh mắt Bạch
Ngữ Thanh trầm xuống, đi đến tủ tường âm, kéo nhẹ, phía sau có một gian
phòng nhỏ, bên trong là những đồ vài năm gần đây cô thường dùng, thay
đổi thành một thân gọn gàng, đen tuyền, cầm khẩu súng lục nhét vào túi,
nhẹ nhàng khôi phục lại như cũ, quyến luyến nhìn vào phòng con, rồi vọt
ra từ cửa sổ.
Đây là cô, Bạch Ngữ Thanh, ban ngày là một thầy
thuốc ngoại khoa giỏi, trong mắt người ngoài là một phu nhân tốt bụng,
là người mẹ tốt. Ban đêm, cô là sát thủ, chỉ cần có tiền, thì cô lúc nào cũng hoàn thanh nhiệm vụ. Ngoài 1 năm sinh con ra, còn mấy năm nay cô
đều nhận nhiệm vụ, không vì cái gì khác, cô không muốn chỉ dừng chân mãi một chỗ mà cô muốn dùng cách này để tìm kiếm mục đích sống. Nhưng vì
yêu con, cô quyết định buông tay không cần cuộc sống như thế nữa!
Giờ đã muộn, đây là nhiệm vụ cuối cùng của kiếp sống sát thủ như cô, sau này, cô sẽ cố gắng yêu gia đình, yêu chồng, yêu con!
Nhà cô ở tận lầu 18, đối với độ cao này mà chấp hành nhiệm vụ thường xuyên, căn bản không là gì cả. Chỉ cần đi một lúc, dừng đúng vị trí mục tiêu
trên mái nhà , lấy điện thoại cầm tay ra, đây là điện thoại do chồng cô
Tần Phong mua cho. Đây cũng là thói quen mỗi lần cô chấp hành nhiệm vụ,
muốn nghe giọng nói ôn nhu của anh, thân là một tổng giám đốc của công
ty hoàn cầu, hiện giờ hẳn anh đang làm thêm giờ.
Điện thoại vừa
reo lên hai chuông thì đã được nhận, "Bảo bối à, vẫn chưa ngủ sao?"
Giọng nói dễ nghe hiền từ của Tần Phong thông qua phone truyền đến tai,
những người khác đang theo dõi: âm dương thay đổi liên tục.
"Vâng, đã ngủ sớm rồi! Chừng nào thì anh mới về?" Bạch Thanh Ngữ nhìn xe chuyển động dưới lầu, hỏi nhẹ nhàng.
"Bảo bối à, anh vẫn còn đang làm thêm giờ, muộn chút sẽ về, em ngủ trước đi nhé!"
"Vâng, anh nhớ giữ gìn sức khoẻ đó!" Bạch Thanh Ngữ thu lại điện thoại nhẹ nhàng, nhấn nút đỏ tắt máy.
Mục tiêu ở lầu số 36, mà tầng lầu này có đến năm sáu mươi tầng, trừ phi dĩ
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!