Tầng một toà nhà Khôn Thần tấp nập người qua lại, ai nấy đều bận rộn với công việc của mình. Ban đầu chẳng ai để ý đến sự xuất hiện của sếp, mãi đến khi ánh mắt của lễ tân vô tình lướt qua lần thứ hai, dừng lại trên sườn mặt quen thuộc kia, cô bỗng sững người.
Đó chẳng phải là ông chủ hay sao?
Các lãnh đạo cấp cao của tập đoàn thường đi thẳng từ tầng hầm lên bằng thang máy riêng, trừ những dịp đặc biệt, rất hiếm khi họ xuất hiện tại sảnh chính để quét thẻ vào cửa.
Lễ tân vội vàng quan sát xung quanh, không thấy trợ lý riêng Chiêm Lương đi cùng, cũng không có vị lãnh đạo nào khác bên cạnh, chỉ có một nhân viên an ninh theo sát phía sau.
Không kịp nghĩ ngợi nhiều, lễ tân lập tức bước nhanh đến, cố giữ bình tĩnh: "Chu Tổng, mời anh đi lối thang máy chuyên dụng ạ."
Chu Thời Diệc khẽ gật đầu, theo cô đi vào khu vực thang máy.
Lúc này, một vài nhân viên mới bắt đầu nhận ra vị sếp trẻ vừa nhậm chức không lâu, một vài người bạo dạn thậm chí còn tiến đến chào hỏi.
Sảnh lớn vốn yên tĩnh bỗng trở nên xôn xao, ngay cả các vị khách đang nghỉ ở khu vực tiếp khách cũng tò mò đứng dậy nhìn theo.
Thang máy chuyên dụng đi từ tầng hầm lên, dừng ở tầng một.
Cửa từ từ mở ra, bóng dáng người anh họ Chu Túc Tấn hiện ra trước mắt.
Bốn mắt nhìn nhau, cả hai đều khựng lại trong thoáng chốc.
Chu Thời Diệc bước vào thang máy, nhẹ nhàng chạm vào nút số "40", rồi nghiêng đầu hỏi anh họ: "Không phải anh định trưa nay quay về Giang Thành sao? Liệu còn kịp ra sân bay không?"
Anh họ vốn đã ở Bắc Thành hơn nửa tháng, hôm nay lẽ ra sẽ bay về đoàn tụ với vợ con.
Chu Túc Tấn đáp: "Đổi vé rồi, ngày mai về. Chú ba gọi điện bảo tối nay ăn cơm cùng. Cậu và Chung Ức đi đăng ký kết hôn, nhà ta ít nhất cũng phải có trưởng bối có mặt."
Chu Thời Diệc liếc nhìn anh họ, người chỉ hơn mình một hai tuổi mà lại tự nhận là bậc trưởng bối: "Anh tự nâng cấp bậc cho mình cũng khéo đấy."
Chu Túc Tấn: "Anh cả như cha mà."
"Nếu theo logic của anh thì khắp thế giới đều có bố em hết."
"…"
Thang máy sắp tới tầng của mỗi người, Chu Túc Tấn không tiếp tục đùa giỡn nữa: "Sao hôm nay lại đi qua sảnh lớn?"
Chu Thời Diệc liếc nhìn con số đang nhảy trên bảng điều khiển, lát sau mới thản nhiên đáp: "Chung Ức đang ở trong xe."
Chu Túc Tấn hiểu ngay, xe đậu ở khu vực ngoài trời, rộng rãi thoáng mát, lại có thể nhìn ngắm đường phố xung quanh, sẽ đỡ nhàm chán hơn.
–
Trong văn phòng Tổng giám đốc, Chiêm Lương đang lần lượt sắp xếp các tài liệu chờ ký lên bàn.
Khi Chu Thời Diệc bước vào, Chiêm Lương lập tức chúc mừng, sau đó bưng ly cà phê đã chuẩn bị sẵn lên.
Chu Thời Diệc cởi một chiếc cúc áo sơ mi, ngồi xuống bàn làm việc, không quên dặn dò: "Mang cho Chung Ức một ly latte đậu đỏ, cô ấy đang ở trong xe dưới tầng."
"Vâng, Chu Tổng." Chiêm Lương lập tức đi sắp xếp.
Khi ký đến hợp đồng cuối cùng, Chu Thời Diệc lật lại vài trang để xem các điều khoản.
Hợp đồng này đã được các phòng ban liên quan duyệt kỹ, đến tay tổng giám đốc thực chất chỉ còn là bước ký kết cuối cùng.
Thấy sếp dừng lại hơi lâu ở bản hợp đồng đại diện thương hiệu, Chiêm Lương cẩn thận hỏi: "Chu Tổng, có vấn đề gì không ạ?"
"Không có gì." Chu Thời Diệc lật đến trang cuối, ký tên mình lên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!