Chương 6: (Vô Đề)

Chung Ức đắn đo hồi lâu, không biết nên chọn ngày nào để đi đăng ký kết hôn.

Hai bên gia đình đã thống nhất tổ chức hôn lễ vào tháng năm, trước đó thì không có ngày nào khiến cô thực sự thấy ưng ý.

Giữa việc tạm thời chưa đăng ký và chọn ngày 21 tháng 3, cô cân nhắc vài phút, cuối cùng nghiêng về phương án sau.

"Ngày 21 tháng 3 đi."

Cô kịp bổ sung thêm: "Ngày này dễ nhớ."

Chu Thời Diệc liếc sang, ánh mắt dừng lại trên gương mặt cô một thoáng, không nói gì, chỉ khẽ gật đầu thay cho lời đáp.

Đúng là dễ nhớ, ba hai một.

Dễ nhớ, nhưng nhìn vào lại có phần tùy tiện.

Tài xế ngồi phía trước không nhịn được liếc mắt nhìn vào gương chiếu hậu. Đến cả anh cũng còn nhớ rất rõ hai người chia tay vào ngày 22 tháng 3. Việc Chung Ức chọn ngày này, như thể đang ám chỉ điều gì đó.

Tất nhiên, có lẽ là anh nghĩ quá lên rồi.

Chọn ngày này có khi chỉ vì dễ nhớ, tránh quên ngày kỷ niệm kết hôn.

Chu Thời Diệc vừa soạn tin nhắn, vừa hỏi người ngồi cạnh: "Ảnh thẻ chụp trước hay đến nơi rồi chụp?"

Chung Ức: "Đến nơi rồi chụp." 

Chụp tạm một tấm dùng cho xong.

Ngày trước hai người có không biết bao nhiêu ảnh chụp chung, đến lúc chia tay, từng có lúc không biết phải xử lý thế nào.

Xoá đi thì không nỡ, giữ lại thì ngoài việc khiến lòng thêm rối bời, cũng chẳng còn ý nghĩa gì.

Chu Thời Diệc gửi tin nhắn cho trợ lý, hẹn khung giờ trước 8 giờ 30 sáng hôm đó để đăng ký.

Ông chủ đi đăng ký kết hôn?

Cậu vừa mới nghỉ phép ba ngày quay lại, ông chủ đã chuẩn bị kết hôn chớp nhoáng rồi.

Trợ lý Trạm Lương cố nén kinh ngạc: [Vâng, Chu tổng.]

Chu Thời Diệc sợ mình bận bịu rồi quên mất, nên đã cài thông báo nhắc nhở vào tối ngày 20 tháng 3.

Sau khi cài xong, ánh mắt anh dừng lại khá lâu trên con số "22" trên tờ lịch, nhưng không để bản thân nghĩ thêm gì nữa, ngón tay cái lướt nhanh qua màn hình, thoát khỏi giao diện.

Chỉ nghe thấy tiếng bấm nhẹ, điện thoại lập tức được khóa màn hình.

Sau khi xác định ngày đăng ký, không ai nói thêm câu nào.

Chu Thời Diệc tựa lưng vào ghế, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ phía bên cô.

Toàn bộ dáng người cô nằm trong tầm mắt anh, không lén lút, cứ muốn nhìn là có thể nhìn thẳng.

Ánh mắt anh dừng lại trên mái tóc ngắn của cô rất lâu.

Chung Ức vẫn đang chăm chú lướt điện thoại, không để ý đến ánh nhìn của anh.

Chỉ cách đây chưa đầy một phút, cô vừa đọc được một bài viết khá chắc chắn của một blogger, nói rằng ô tô Khôn Thần đã ký với Lộ Trình.

Hiện tại chưa có tài liệu liên quan chứng minh, phần bình luận phía dưới thì toàn người khuyên nên gỡ bài.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!