Đặt khăn ướt xuống, Chu Thời Diệc đẩy chiếc đĩa đến trước mặt Chung Ức, ra hiệu cô lấy trước, bởi cô thích ăn nhất là dưa hấu ruột giòn.
Chung Ức lại đẩy về: "Ăn đến đau bụng rồi, dạo này em không muốn đụng vào nữa."
"Dưa hấu cũng có thể ăn đến mức đau bụng à?" Ninh Khuyết chen vào.
Anh có thể ăn một nửa quả dưa, nhiều khi còn thấy chưa đủ.
Chung Ức đáp: "Có lần em không để ý, ăn nhiều dưa lạnh quá." Còn cụ thể là ăn vào lúc nào, cô không nói thêm.
Chu Thời Diệc chợt nhớ đến cuối tháng ba, hôm đó ở nhà thầy Ngu tại thị trấn nhỏ, sư mẫu mua dưa hấu ruột giòn, ngâm bằng nước giếng, đãi khách dưới đình hóng mát.
Hôm đó anh hỏi cô về ảnh cưới, cô bảo đã xoá rồi, rồi cứ thế vừa như không có chuyện gì, vừa tiếp tục ăn dưa.
Cô ngồi dưới mái hiên ăn không ít, sau bữa trưa sư mẫu lại mang ra một đĩa dưa ướp lạnh hơn nữa, cô ăn hết nửa đĩa.
Không chắc có phải vì hôm đó mà cô ăn đến mức đau bụng không.
Ninh Khuyết tranh thủ đứng dậy: "Để anh đi xem còn loại trái cây nào khác không, lấy thêm ít cho em."
Anh vốn có tính toán từ trước, lúc ăn lẩu là người rời bàn dễ dàng nhất, pha nước chấm, lấy trái cây, tiện thể tạo cơ hội để hai người họ có thể nói chuyện riêng.
Anh vừa gặm miếng dưa, vừa đi về phía quầy pha nước chấm.
Trên quầy chỉ còn hai ba loại trái cây, không có loại nào mà Chung Ức thích.
Anh gắp mấy miếng dưa leo, rồi cầm lấy cái bát, bắt đầu tự pha món thạch băng, cố tình kéo dài thời gian quay về.
Bên phía bàn ăn, Chu Thời Diệc hỏi người bên cạnh: "Là hôm ở nhà thầy Ngu ăn đến đau bụng à?"
Chung Ức nghiêng đầu nhìn anh, khẽ gật đầu.
Chu Thời Diệc vốn tưởng hôm đó cô ăn rất ngon miệng, hoá ra không phải.
"Em còn nhớ rõ lúc nào đã xoá ảnh không?"
Chung Ức ngập ngừng, ban đầu định nói ai mà nhớ rõ đến thế.
Nhưng thoáng do dự ấy bị Chu Thời Diệc nhận ra ngay: "Nhớ mà, đúng không?"
Chung Ức đành nói thẳng: "Là lúc biết anh đã có người phù hợp, chuẩn bị kết hôn."
Chu Thời Diệc im lặng một lát, chăm chú nhìn cô.
Thực ra, trước khi cô mở miệng, anh đã đoán được phần nào.
Hôm đó, dưới mái hiên đình hóng mát nhà thầy Ngu, anh hỏi cô, có cần phải xoá sạch ảnh cưới đến vậy không?
Cô nói: Nghĩ đến chuyện nhỡ đâu ảnh còn trong máy, quên chưa xoá, sau này bị lộ ra, thì chẳng tốt cho cả người yêu hiện tại của anh lẫn của em."
Khi ấy, anh chỉ bận nghĩ đến mấy tấm ảnh cưới bị xoá, lại nghĩ tới bức ảnh chụp chung giữa cô và Lộ Trình trước kia, thành ra không để tâm tới câu "người yêu hiện tại của anh" mà cô nói.
Phải định nghĩa "người yêu hiện tại" thế nào đây?
Dù không có tình cảm, nhưng cũng là người anh thấy phù hợp mọi mặt, đôi bên gia đình đều đã gặp mặt.
Trong túi vẫn còn sôcôla, Chung Ức lấy ra một viên đưa cho anh: "Ăn thêm ít kẹo cưới của em và anh đi, dạo này ngày nào em cũng ăn mấy viên."
Chu Thời Diệc ánh mắt không rời cô, biết rõ trong lòng cô đang khó chịu, nhưng cô chưa từng hỏi anh thêm điều gì về chuyện đó.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!