Chu Thời Diệc không đoán được cô đang nghĩ gì, cũng chẳng hiểu vì sao cô lại đột ngột nghĩ thông suốt, muốn tự mình khôi phục ảnh.
Trước đó Ninh Khuyết từng hỏi khéo anh sao không để Chung Ức phục hồi.
Rõ ràng là cô không muốn, sao phải làm khó cô.
Điện thoại trên bàn khẽ rung, là tin nhắn từ anh họ.
Chu Túc Tấn: [Kẹp tóc của Thần Thần chắc đang ở chỗ Chung Ức nhỉ?]
Chu Thời Diệc: [Ở chỗ em.]
Chu Túc Tấn: [Các cậu cũng không dùng đến, hôm nào để ai mang qua cho anh.] Dù chỉ là món đồ nhỏ xíu, anh vẫn quen cất giữ mọi thứ của con gái một cách cẩn thận.
Chu Thời Diệc lập tức chuyển khoản: [Mua thêm vài cái cho Thần Thần.]
Còn hai chiếc kẹp tóc hình quả anh đào và dâu tây ấy, anh không định trả lại.
Chu Túc Tấn khó hiểu: [Từng ấy tiền đủ mua hai chục cái, cậu cứ giữ mấy cái kẹp tóc không dùng được làm gì?]
Chu Thời Diệc: [Em chuyển khoản rồi, sao nhiều lời thế?]
Chu Túc Tấn: "…"
Lớn đến từng này, đây là lần *****ên có người bảo anh nhiều lời.
Năm phút sau, điện thoại lại rung lên.
Chu Thời Diệc cứ tưởng lại là anh họ, mở ra xem, hoá ra là Chung Ức nhắn: [Tối nay anh có rảnh không? Bố mẹ em về, bảo anh đến nhà ăn cơm.]
Anh liếc nhìn đồng hồ, 4 giờ 50. Anh nhắn lại: [Rảnh.]
Rồi hỏi: [Mấy giờ em tan làm? Cần anh qua đón em không?]
Chung Ức: [Lần sau anh cố gắng biến câu hỏi thành câu khẳng định nhé. Anh đến đón thì tất nhiên em bằng long.]
Chu Thời Diệc: [Đến nơi anh sẽ gọi cho em.]
Dù đã từng gặp bố mẹ cô, nhưng tối nay mới là lần đầu chính thức đến ra mắt.
Anh xuống lầu dặn quản gia chuẩn bị quà cáp.
Đây không phải lần *****ên anh chuẩn bị quà gặp mặt phụ huynh.
Từ vài năm trước, anh từng chuẩn bị một lần.
Khi đó Chung Ức vừa mới tốt nghiệp đại học chưa lâu, có lần cô nói đợi lần sau về nước sẽ dẫn anh đến thăm trấn nhỏ nơi cô lớn lên ở Giang Thành, còn nói sẽ giới thiệu anh với bố mẹ cô.
Ngay hôm sau, anh liền bảo Chiêm Lương bắt đầu chuẩn bị quà ra mắt.
Anh khéo léo dò hỏi cô về sở thích của bố mẹ vợ tương lai, cô bảo bố chỉ điều hành một công ty nhỏ, làm ăn cầm chừng đủ nuôi gia đình, không có sở thích gì đặc biệt.
Còn mẹ vợ thì thích xem phim nhất.
Anh cẩn thận chuẩn bị quà cho phù hợp, đến lúc hỏi cô khi nào về nước, cô lại bảo với anh dạo này nhà đang có chút chuyện, bố mẹ tâm trạng không tốt, đợi chuyện trong nhà giải quyết xong thì họ cùng về.
"Em mới tốt nghiệp, chưa vội gặp người lớn."
Anh gật đầu, cũng không nhắc gì đến việc đã chuẩn bị xong quà cáp.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!