Chương 21: (Vô Đề)

Chu Thời Diệc không định nói việc mình tiết lộ biển số xe với truyền thông cho bố vợ, cho dù có biết, bố vợ hẳn cũng sẽ không phản đối, nhưng nếu đã biết chuyện thì sẽ cố ý phối hợp, người tinh ý nhìn qua là biết ngay có dấu vết sắp đặt.

Phản ứng chân thực luôn có sức thuyết phục hơn.

"Đang lúc nhạy cảm thế này, bố em chưa chắc đã dùng xe của mình đâu."

"Anh đã gửi biển số chiếc xe đứng tên trợ lý Dương cho Chiêm Lương rồi."

"…"

Chu Thời Diệc đặt điện thoại xuống trước mặt cô, dù điện thoại cô còn pin, nhưng anh vẫn làm ra vẻ không biết.

Chung Ức không bận tâm đến điện thoại, chỉ muốn anh chuẩn bị sẵn tâm lý: "Nếu dư luận tiếp tục ồn ào lên, rất có thể sẽ ảnh hưởng tới anh và ô tô Khôn Thần."

"Không sao, Chiêm Lương sẽ có phương án đối phó truyền thông. Dù có bị ảnh hưởng một chút cũng chẳng sao. Nếu chuyện gì cũng phải được xử lý hoàn hảo, thì cả đời này bố mẹ đừng mong công khai nữa."

Anh chỉ lo một điều: "Dù mẹ có lên tiếng giải thích thì cũng khó khiến người khác tin rằng năm đó bà không chen vào chuyện tình cảm của người khác."

Chung Ức cũng rất hiểu điều đó.

Bởi vì thời điểm bố mẹ cô quen nhau quá nhạy cảm.

Dù có người tin vào lời thanh minh, thì cũng sẽ luôn có điều hướng dư luận sang chiều hướng khác.

Nhưng nếu có thể công khai, dù bị cuốn vào cơn lốc truyền thông, mẹ cô chắc chắn vẫn sẽ cảm thấy hạnh phúc.

Cô nhìn anh: "Cảm ơn anh."

Chu Thời Diệc vốn định hỏi cô, cô cảm ơn anh vì khách sáo, hay thay bố mẹ mình nói lời cảm ơn?

Nhưng cuối cùng anh chỉ nhẹ nhàng đáp lại một câu: "Đó là điều anh nên làm."

Lúc này, trong chòi hóng mát trở nên tĩnh lặng.

Chung Ức tự tay bóc một quả nhót, rồi lại mở hot search.

#Chung Chước Hoa chen chân vào chuyện tình của Giang Tĩnh Uyên 26 năm trước# vẫn còn nằm trên bảng tìm kiếm, tuy đã tụt xuống gần cuối.

Cô không biết nhiều về mối tình đầu của bố, dù bố mẹ từng cãi vã không ít, nhưng chưa bao giờ nhắc đến tên người kia. Cô chỉ biết, đối phương là một người phóng khoáng, yêu thích nghệ thuật, là kiểu tài nữ có khí chất.

Vì là người ngoài ngành, trên mạng không tra được thông tin gì thêm, chỉ có vài bức ảnh giấy chất lượng không cao, nhưng bà ấy và bố cô đứng cạnh nhau trông quả thật rất đẹp đôi.

Từ sau khi cô chào đời, bố tập trung, dành toàn bộ thời gian để chăm sóc cô, dần dần rút lui khỏi ánh mắt công chúng. Những năm gần đây ngay cả hội nghị tài chính cũng không lộ mặt, mối tình đầu rực rỡ năm xưa của ông, ngoài giới trong nghề thi thoảng nhắc lại, thì bên ngoài đã chẳng còn ai nhớ tới.

Ông nội từng hối hận vì năm đó đã phá vỡ mối tình của họ, nếu không chia rẽ thì có lẽ bố cô đã không đến với mẹ cô.

"Con đi quen một người trong giới giải trí làm gì! Thà con ở bên Tiểu Dương còn hơn!" 

Tiểu Dương chính là mối tình đầu của bố, họ Dương, tên Gia Nguyện.

Nhưng lúc đó cô đã ra đời rồi, ván đã đóng thuyền, có hối hận cũng vô ích.

Khi ông nội gọi điện cho bố, mẹ đang ở bên cạnh, nghe được lời than vãn ấy, bà đã buồn suốt một thời gian dài.

Vì vậy bao năm nay, mẹ chưa từng gặp lại bất kỳ ai trong nhà họ Giang, không phải vì giận ông nội, mà vì bà biết mình không được chào đón, hà cớ gì phải khiến tất cả mọi người khó xử?

Bố vì muốn dỗ dành mẹ vui nên đã để cô theo họ mẹ.

Tên thật ban đầu của cô là Chung Ý*, mẹ từng nói với bố: "Anh không còn yêu em, em cũng không yêu anh, vậy đừng đặt cái tên này cho con nữa. Con bé nên có cái tên thuộc về riêng mình."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!