Ngày hôm sau.
Cô khóc đến mệt rồi ngủ thiếp đi đến lúc nào không hay.
Khi thức dậy thì....
Gì đây? Cô đang nằm ở đâu? Là nằm trên giường nhưng hơi ấm này, là sao đây?
Cô không nhìn thấy, cứ mò mò, cô đã sờ thấy gì?
Là...
là...
là...
là....
Cô đỏ cả mặt.
Không phải chứ? Đầu óc cô như muốn nổ tung.
"Cô đã sờ đủ chưa hả, có phải cô rất thích cơ thể của tôi không?" Anh trêu ghẹo cô.
Cô vội vàng rút tay ra, ngồi bật dậy, tim bắt đầu đập thình thịch, mặt thì đỏ ửng lên.
Có lẽ đây là lần đầu cô sờ vào thân thể của một người đàn ông.
Cảm thấy thật là xấu hổ, sao cô có thể như vậy chứ?
Cô liền xin lỗi anh.
"Tôi xin lỗi."
"Xin lỗi gì chứ?" Anh lại gần cô rồi nói.
"Chúng ta không phải là vợ chồng sao? Những chuyện cần làm không phải chỉ là thế này đâu, đừng cảm thấy xấu hổ." Anh như này là được nước lấn tới.
Anh lấy một tay ôm eo cô nói nhỏ vào tai, sao khi nói dứt câu, anh lại cắn vào tai Kiều Lung Nhi một cái.
Lúc này cô thật sự cảm thấy xấu hổ, tim không ngừng đập thình thịch, hình như là nhanh hơn bình thường, mặt thì nóng, đỏ cả lên.
Như này là sao?
Tại sao mình lại như vậy, cô không hiểu.
Anh xuống giường, mặc áo chỉnh tề lại, chuẩn bị xuống ăn sáng và đi làm.
"Được rồi, đừng ngồi đó nữa, hãy mau xuống ăn sáng đi, kẻo lại đói, chân của cô...
tôi đã băng lại rồi, sau này cẩn thận một chút." Anh nói với cô.
Trước khi ra khỏi cửa anh lại cảnh cáo cô.
"Nếu sau này cô còn tự làm mình bị thương nữa thì đừng trách tôi, tôi sẽ nhốt cô ở trong phòng, không cho cô đi đâu cả, đã biết chưa hả?" Nói xong anh đi xuống lầu.
Lúc này cô cứ ngồi ngơ ngác ra đó, không nhúc nhích gì, cứ như là bị đóng băng lại vậy.
Ngôn Tình Sắc
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!