Mặc dù là nhìn đôi nam nữ giống như đang ngủ nhưng Tư Đồ Lăng Tuyết có thể khẳng định một điều .
Bọn họ đã chết từ lâu lắm rồi !
Ít nhất cũng phải từ mấy chục năm trước .
Chỉ là , cô thật không biết rốt cục bọn họ là ai mà lại khiến Tiêu Đồng Hi phải đem cả xác đi bảo quản thế này .
Bà cố , họ là... Tư Đồ Lăng Tuyết đảo mắt về phía Tiêu Đồng Hi .
Thế nhưng, chưa đợi cô hỏi xong thì Tiêu Đồng Hi đã tiến lên phía trước, chỉ vào hai người đang nằm đó và nói:
"Giới thiệu với con , Tuyết Nhi . Họ , là hai người thừa kế cuối cùng của gia tộc Andre - James Andre và Sophia Andre."
Đôi mắt Tư Đồ Lăng Tuyết lộ ra vẻ kinh ngạc không thôi .
James và Sophia Andre ư?
Vì sao bọn họ lại ở đây ? Không phải họ nên ở trong mộ địa của Andre gia tộc hay sao?
Dường như hiểu được suy nghĩ của cô, Tiêu Đồng Hi liền lên tiếng giải thích: "Là Sophia. Trước khi chết , cậu ấy hi vọng ta có thể bảo quản xác của cậu ấy, đừng đem đi chôn. Còn có James , anh ấy muốn được ở cùng một chỗ với Sophia.
Bọn họ từ nhỏ mồ côi cha mẹ , một mình trong gia tộc lăn lộn sinh tồn , huynh muội tình thâm , sống ở cùng một nơi , chết ở chung một chỗ .
"Tư Đồ Lăng Tuyết vẫn không hết tò mò . Cô tiếp tục hỏi :"Vì sao Sophia Andre lại muốn lưu lại xác của mình ? Bà ta làm thế là có ý gì ?Cậu ấy nói hãy giữ lại xác của cậu ấy , bảo quản cẩn thận , có ngày cần dùng đến ." Tiêu Đồng Hi thành thật trả lời .
Nghe thế , Tư Đồ Lăng Tuyết càng thêm nghi hoặc .
Phải chăng Sophia Andre đã sớm nghĩ đến ngày cô cần dùng máu của bà ta? Hay là bà ta còn có mục đích gì khác ?
Tư Đồ Lăng Tuyết không thể nào đoán nổi , nhưng khuôn mặt diễm lệ vĩnh viễn dừng lại ở tuổi 18 của Sophia khiến cho tâm của cô càng ngày càng lạnh xuống .
Sophia Andre rất giống với người đó , lẽ nào .......
Trong khi đó , ở Thượng Hải , Trung Quốc lại là một khung cảnh khác .
Trong một căn phòng bệnh thoáng đãng , sạch sẽ , có một người nam và một người nữ cùng ngồi .
Người nam thì ngồi trên giường bệnh , còn người nữ lại ngồi trên ghế .
Cô gái đang cẩn thận cầm dao gọt táo.
Cô gái đó chính là người con gái từng xuất hiện trên mộ địa trong đêm .
Cô gái đem táo đã cắt bỏ vào trong đĩa , lại xiên một miếng, đưa tới trước mặt chàng thiếu niên, dịu dàng nói :
"Tiểu Hạo, há miệng ăn một chút!"
Thế nhưng, đối với sự quan tâm của cô gái , chàng thiếu niên quay đầu tránh né, lại gạt tay cô gái sang một bên:
"Chị, em không muốn ăn!"
Cô gái vẫn không chịu thua , vẫn dịu giọng dỗ dành :
"Tiểu Hạo ngoan , cố gắng ăn một chút !"
Chàng thiếu niên vẫn ngoan cố , không thèm để tâm đến miếng táo trước mặt , nhìn thẳng vào mắt cô gái mà hỏi:
"Chị, chị đã hợp tác với hắc đạo đế vương?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!