Chương 38: Người con gái bí ẩn

"Cảm ơn em vì đã xuất hiện trên thế gian này, để cho anh được cảm nhận thứ gọi là tình yêu." Hiên Viên Liệt thì thầm bên tai cô.

Nghe hắn nói, trái tim của Tư Đồ Lăng Tuyết lại một lần nữa lạc nhịp.

Cô đặt hai tay lên vị trí ngực trái như muốn ổn định nhịp đập.

Thực ra, Tư Đồ Lăng Tuyết biết Hiên Viên Liệt yêu cô rất nhiều. Thế nhưng, khi cô chưa xác định được tình cảm của mình thì cô không dám chấp nhận hắn. Bởi vì, nếu như sau này phát hiện ra, tình cảm bấy lâu nay dành cho hắn không phải là tình yêu thì cô sẽ làm khổ cả một đời của hắn.

Tư Đồ Lăng Tuyết không nói gì. Cô chỉ lẳng lặng gỡ tay hắn ra.

Mà Hiên Viên Liệt cũng đoán được cô sẽ làm vậy. Ngược lại, hắn càng siết chặt tay hơn.

Bỏ em ra nào. Tư Đồ Lăng Tuyết vỗ nhẹ lên tay hắn, nhỏ giọng.

"Ngày mai, anh sẽ đi Pháp." Hiên Viên Liệt trực tiếp ngó lơ ý kiến của cô. Hắn nói:

"Tập đoàn Hiên Viên bên đó có một số việc phải giải quyết. Ngoài ra, còn có một vụ làm ăn cần đích thân anh xem thử. Chắc phải đi mất mười ngày." 

Ừ. Tư Đồ Lăng Tuyết chỉ ừ một tiếng . Chuyện này chẳng liên quan gì đến cô cả.

"Em... có muốn đi cùng anh không?" Hiên Viên Liệt ngập ngừng hỏi.

Câu hỏi của hắn làm Tư Đồ Lăng Tuyết hơi bất ngờ. Cô vốn tưởng rằng, hắn chỉ muốn thông báo là phải đi Pháp công tác mười ngày thôi chứ.

"Vì sao anh lại muốn em đi cùng?"

Tư Đồ Lăng Tuyết chưa vội trả lời hắn mà hỏi ngược lại.

Trên đầu vang lên tiếng cười trầm thấp.

Hiên Viên Liệt ôm Tư Đồ Lăng Tuyết ngồi xuống ghế sofa, sủng nịch mà nói với cô: "Địa điểm công tác là Provence. Đối tượng hợp tác là một trang trại rượu nho, tuy không có tiếng nhưng lại có rượu rất ngon. Vừa vặn, loại rượu này đã lọt vào mắt xanh của một vị cổ đông tập đoàn Hiên Viên.

Ông ấy đề xuất với anh về việc hợp tác với rượu trang, đưa loại rượu này vào Trung Quốc tiêu thụ.

"Nói đến đây, Hiên Viên Liệt lại yêu thương xoa đầu cô:"Bảo bối, dẫn em đi là vì có hai lí do. Thứ nhất, là muốn nhờ chuyên gia em đây thẩm định loại rượu đó, rồi chúng ta mới tính đến chuyện hợp tác về lâu về dài. Và lí do thứ hai, cũng là lí do chính.

Anh muốn dẫn em đi xả stress. Dạo này, em vì việc của sát thủ mà bị stress nặng rồi đấy!"

Nghe thế, Tư Đồ Lăng Tuyết liền trầm ngâm. Quả thực, Hiên Viên Liệt nói không sai. Dạo gần đây, đúng là cô bị stress. Là bởi vì việc cho đến bây giờ vẫn chưa có một chút xíu tin tức nào về Lạc Văn và Andre gia tộc làm cho stress tích tụ, lại không có cách nào giải tỏa.

Dù sao thì Provence cũng có khí hậu rất tốt. Nghỉ ngơi ở đó... là một ý kiến không tồi.

Thế nhưng, mặc dù đã có quyết định của mình, Tư Đồ Lăng Tuyết vẫn hỏi lại một lần nữa:

"Thực sự không cản trở đến công việc của anh sao?"

Không. Hiên Viên Liệt lắc đầu:

"Một chút cũng không."

Được. Vậy em đi.

Không cần nói cũng có thể tưởng tượng ra được, sau khi nghe câu này của cô, Hiên Viên Liệt đã vui đến mức nào. Hắn ôm cô đến bên giường, nhẹ nhàng đặt cô xuống:

"Đêm nay ngủ ở đây đi."   

Câu nói của hắn làm cho Tư Đồ Lăng Tuyết hốt hoảng. Hắn điên rồi sao. Ba mẹ cô cùng các  thúc thúc, a di vẫn còn ở nơi này. Vậy mà hắn...

"Liệt, đừng nháo. Ba mẹ em còn đang ở đây."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!