Chương 12: Tập kích (phần 2)

Khoan đã... sao tự nhiên cô lại nghĩ đến tên chết bầm Hiên Viên Liệt kia chứ? Không được, không được. Tư Đồ Lăng Tuyết, mày không thể để tên ôn thần đó làm nhiễu loạn tâm trí được.

"Chị Tuyết, cẩn thận phía sau."

Trong lúc Tư Đồ Lăng Tuyết còn đang ngơ ngơ ngẩn ngẩn trong dòng suy nghĩ thì tiếng gọi của Hàn Tiêu Tiêu đã kéo cô trở lại thực tại. Một viên đạn bay về phía cô. Theo bản năng, cô nhích người sang một bên. Viên đạn sượt qua cánh tay, cắm vào thân cây.

Tư Đồ Lăng Tuyết nhìn viên đạn rồi lại nhìn về phía tên sát thủ vừa bắn lén mình. Sắc mặt cô lạnh tanh. Dám bắt lén cô.

Giỏi lắm! 

Cô rút nhuyễn tiên trên đai lưng , quật lên một thân cây gần đó. Thân cây bị tróc ra, chứng tỏ cô dùng lực rất mạnh, biểu thị cho việc cô đang tức giận.

Tư Đồ Lăng Tuyết nhìn chằm chằm vào tên sát thủ.

Sau đó, cô vung roi lên. Nhuyễn tiên quật trúng lồng ngực của tên sát thủ. Hắn ngã lăn ra chết.

Cùng lúc đó, một tên sát thủ khác đột nhiên xông tới. Hắn cuồng nộ mà hét lên:

"Tư Đồ Lăng Tuyết, mày chết đi."

Tư Đồ Lăng Tuyết cười lạnh.

Muốn lấy mạng cô? Còn non lắm! 

Tư Đồ Lăng Tuyết thu nhuyễn tiên lại. Ngược lại, rút ra một thanh kiếm ngắn. Cô lạnh giọng nói:

"Gắng gượng thật đấy! Chẳng qua... không biết lượng sức."

Dứt lời, cô vung kiếm lên.

Keng. Một tiếng động lớn vang lên.

Sắc mặt của tên sát thủ cứng đờ. Khuôn mặt hắn lộ rõ sự đau đớn tột cùng. Hắn đứng im không nhúc nhích. Sau đó, Bộp một tiếng. Đầu tên sát thủ lìa khỏi cổ. Máu của hắn bắn ra khắp nơi. Chẳng mấy chốc, cả một vùng loang lổ là máu. Một giọt máu bắn lên khóe miệng của cô.

Tư Đồ Lăng Tuyết nhẹ nhàng dùng đầu lưỡi liếm đi giọt máu đó.

Cảnh tượng ấy lọt vào mắt những người xung quanh khiến cả nhóm Hàn Tiêu Tiêu lẫn đám sát thủ rùng mình. 

Tư Đồ Lăng Tuyết chính là ác quỷ.

Cả hắc đạo chi giới, ai ai mà chẳng biết vị hắc đạo đế vương này là người đáng sợ vô cùng. Giết người mặt không đổi sắc. Thậm chí, người này còn có nhiều thủ đoạn khiến cho người ta sống không bằng chết. 

Nghe nói, cô ta từng ăn thịt sói.

Nghe nói, cô ta từng uống độc rắn.

Nghe nói, cô ta đã từng giết chú mình rồi chặt xác thành trăm mảnh.

Nghe nói, cô ta đã từng bắt thím của mình uống máu người. Mà máu đó là máu của chồng bà ta.

Nghe nói...

Vì rất nhiều cái nghe nói thật thật giả giả mà người trong hắc đạo đã đặt cho cô một biệt danh: Đứa con của quỷ.

Tư Đồ Lăng Tuyết là đứa con của quỷ.

Vậy nên, cô ta cũng chính là ác quỷ. Vậy nên, cô ta mới lạnh lùng và tàn nhẫn như vậy. Bởi vì... đứa con của quỷ... thì làm gì có tình người.....

Tư Đồ Lăng Tuyết chẳng quan tâm tới những ánh mắt đang nhìn mình. Cô tiến về phía đám sát thủ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!