Mộ Viên Bách dựa vào sofa, anh không đáp gì, chỉ nhìn Mộ Viên Thần.
Nhiều lần Mộ Viên Thần cũng đã khuyên Mộ Viên Bách nhiều lần nhưng đều không có kết quả gì mấy.
Trên phòng, Ninh Hinh nằm lăn qua lăn lại ngủ không được, cô quyết định ngồi dậy xuống nhà xem anh đang làm gì bên dưới.
Anh đưa cô về nhà, sau đó bảo cô ngủ trước đi, còn bản thân cứ ngồi lì dưới phòng khách chả biết đang làm trò khỉ gì nữa.
Ninh Hinh đi xuống, nhìn thấy Mộ Viên Thần ngồi đó, cũng may vịnh kịp, nếu không có đã ngã xuống mất rồi.
Anh hai…anh hai anh đến đây làm gì vậy?
" Tiểu Hinh?" Mộ Viên Bách thấy cô xuất hiện liền hỏi, không phải anh dặn cô là ngủ sớm sao?
Mộ Viên Thần thấy Ninh Hinh, anh lên tiếng:" Xem ra em dâu không có em bên cạnh không ngủ được kìa ".
" Anh về trước đây, hai đứa cũng ngủ sớm đi ".
Mộ Viên Thần đứng dậy nói, sau đó rời khỏi nhà của em trai mình.
Ninh Hinh nhìn Mộ Viên Thần rời đi, có phải cô vừa chen vào cuộc trò chuyện của cả hai không? Làm Mộ Viên Thần thấy phiền rồi đi về?
" Em đấy, không chịu ngủ sớm đi ".
Mộ Viên Bách đi đến vác cô lên vai. Anh hai nói đúng, nên đi ngủ sớm.
Ngủ sớm hay chưa thì ai đoán được Mộ Viên Bách sắp làm chuyện gì chứ?
…
Mộ Viên Thần ngồi trên xe, anh thở dài, thắt dây an toàn lại rồi đạp chân ga rời đi.
Đi được một đoạn thì anh nhận được điện thoại, đành bắt máy.
" Xin chào ".
Bây giờ đã trễ, ai tìm anh vậy chứ?
[ Viên Thần…anh đang ở đâu vậy? ]
" Sao đấy bảo bối? Anh vừa về nước em liền nhớ anh sao?" Mộ Viên Thần ngọt ngào hỏi.
Thì ra là bảo bối của anh gọi đến.
[ Em…em ]
" Bảo bối, ngoan nào, anh sẽ về sớm với em thôi " Mộ Viên Thần đáp.
[ Viên Thần, em thật sự rất sợ, hay là em về nước với anh nhé? ]
" Không được, bảo bối, ở đây rất nguy hiểm, em không được về đây ".
" Nếu em về đây, anh sẽ giận em đấy " Mộ Viên Thần nói.
Đầu dây bắt đầu im lặng, bảo bối của anh không nói gì nữa.
Đúng là anh nào em ấy, đều cuồng điên cuồng khùng người mình yêu mà.
Mà…
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!