Mộ Viên Bách phải tham gia cuộc họp quan trọng. Cả người đầy mệt mỏi rời khỏi công ty, bây giờ đã tối, cũng quá trễ rồi.
Anh về nhà, đèn đóm vẫn tối om, dĩ nhiên rồi…
Cô đang ở bệnh viện cơ mà.
Mộ Viên Bách về phòng tắm rửa để giảm mệt mỏi, sau đó liền đến bệnh viện.
Ninh Hinh lúc này còn ở trong phòng bệnh, cả ngày hôm nay cô cũng không ra ngoài. Lục Thiên Tư đã chu đáo chuyển cô đến phòng VIP, cả đời này cô chưa từng nghĩ mình sẽ được ở trong phòng bệnh sịn xò thế này.
Trước kia cô bị sốt hay bệnh đều chỉ lẻ loi một mình, thuốc cũng không dám uống trực tiếp mà phải uống lén. Có lần sốt cao đến mức nóng như bỏng da bỏng thịt, Ninh lão gia sợ cô mất mạng nên mới cho bác sĩ đến khám cho cô.
Nghĩ lại…
Cô cảm thấy ở cùng Mộ Viên Bách, tuy anh hơi cục súc và lạnh nhạt với cô, ít nhất anh cho cô chỗ ngủ ấm áp, không đánh đập cô.
Nước mắt Ninh Hinh bất giác rơi lã chã, cô vội đưa tay lau đi.
Mộ Viên Bách lúc này đi vào, thấy cô đang ngồi đó khóc, anh tiến đến:" Làm sao mà khóc?".
Ninh Hinh thấy anh liền vội lau nhanh nước mắt đi. Cô lắc đầu ý muốn nói không sao.
Mộ Viên Bách nhìn cô, Ninh Hinh có vẻ luôn giữ khoảng cách với anh.
À mà khoan…
Người giữ khoản cách và tuyên bố đừng đến gần là anh cơ mà?
Ninh Hinh nhìn chằm chằm vào Mộ Viên Bách, không biết có chuyện gì hôm nay anh lại tận đây hai lần.
Mộ Viên Bách đang muốn nói cô đền xe mới cho anh sao?
Cái đó cô không đền được đâu, cô làm gì có tiền mua xe mới cho anh chứ?
" Bây giờ đã trễ rồi, cô không ngủ sớm đi?".
Mộ Viên Bách hỏi.
Ninh Hinh nhìn anh, cô cứ chằm chằm vào người Mộ Viên Bách khiến anh căng thẳng hơn.
" Cô là bệnh nhân, cô nên ngủ sớm đi chứ ".
" Còn nữa, việc nhà còn đang đợi cô về làm kìa, không lẽ cô muốn ở đây để trốn việc à?".
Mộ Viên Bách nói.
Thật ra anh đang tìm đường để cô nằm xuống nghỉ ngơi thôi.
Thấy anh đang nhắc nhở về bổn phận của mình, cô đành nằm xuống, đầy miễn cưỡng nhắm mắt lại.
Lục Thiên Tư lúc này đứng ở cửa, ra hiệu cho Mộ Viên Bách.
Anh dĩ nhiên nhìn thấy người anh em tốt nhất hệ mặt trời này rồi, thấy cô đã ngoan ngoãn nằm xuống, anh xoay lưng ra khỏi phòng để cô ngủ.
Nghe tiếng đóng cửa, Ninh Hinh liền mở mắt ra, Mộ Viên Bách đi rồi?
…
Phòng làm việc của Lục Thiên Tư, Mộ Viên Bách đầy tùy tiện ngồi xuống sofa, ngã người nằm xuống.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!