"Anh nhớ đến tôi, tôi rất cảm kích. Nếu thường xuyên cùng anh tham gia chủ đề nghiên cứu, tôi sợ bị các bác sĩ khác giết chết mất."
Lâm Chất nghe vậy nở nụ cười."Được rồi, tôi đây ít xuất hiện. Cô cứ đi làm việc trược, có cái gì không hiểu đấy, đến hỏi tôi."
"Vâng."
Tần Dĩ Duyệt trở lại văn phòng, đem cuốn sách chưa mở bỏ lên trên bàn.
Chu Tử Dương cùng Diệp Thanh cũng đều là học về phương diện mạch máu não này đấy. Lần này chủ đề hội nghị khẳng định phải đụng với bọn họ.
Nhưng vậy thì sao.
Cô đúng là rất muốn phát triển về phương diện này. Không có khả năng bởi vì sợ bọn họ, mà không tham gia liên quan đề nghiên cứu.
**
Thời gian rất nhanh là trôi đến thứ tư.
Sáng sớm, Tần Dĩ Duyệt lái xe đến bệnh viện. Cùng Lâm Chất kiểm tra, thẩm tra đối chiếu diễn thuyết tư liệu, tài liệu lịch sử liên quan cùng với Cameras, DV, lúc sau mới xuất phát đi.
Tần Dĩ Duyệt lái xe, là xe của Lâm Chất.
Xe POLO của cô quá rẻ. Không thích hợp chạy đến hội trường tràn đầy các loại xe hơi sang trọng.
Bình thường đi xe POLO khắp nơi thì không sao. Tại nơi này là muốn gây sự chú ý.
Khi đến địa điểm ở ngoại ô, Tần Dĩ Duyệt trước hết để cho Lâm Chất đến phòng khách quý ở bên trong nghỉ ngơi, chính mình xem lại các giai đoạn công tác chuẩn bị trước. Thảo luận với người tổ chức của địa điểm và thương lượng tiến độ của cuộc họp.
Mặc dù đã được chỉnh sửa trước đó, việc hội nghị tạm thời có sự thay đổi là hoàn toàn bình thường.
Hội trường nhân viên công tác lúc gặp Tần Dĩ Duyệt, nói: "Bác sĩ Tần, cô tới đúng lúc lắm, có chuyện cần nói với cô."
"Ồ, mời nói."
"Trước chúng ta thương lượng là hai giờ giảng bài, sau đó giáo sư Lâm có thể nghỉ ngơi. Hiện tại có chút thay đổi, gia tăng lên một khâu, cô xem có được hay không?"
"Cụ thể là thêm cái gì, giáo sư Lâm lịch trình rất chặt chẽ, khóa học này đều là giảng giải bằng tiếng Anh, hai giờ đã đủ tiêu hao sức lực cùng tinh lực. Tôi muốn, giáo sư Lâm khi đó càng muốn nghỉ ngơi thật tốt."
"Đúng đúng, tôi cũng biết." Nhân viên công tác trên mặt có chút ít khó xử, "Chúng tôi tạm thời nhận được thông báo, nói có người khách quan trọng tới, sau khóa giảng sẽ có một hội thảo nhỏ. Giáo sư Lâm là giảng viên quan trọng, nếu không tham dự, hội trường chúng tôi bên này không cách nào giải thích, hi vọng cô có thể hiểu được."
Nhân viên công tác cùng Tần Dĩ Duyệt tiếp xúc qua mấy lần, với cách làm việc cùng tình tình Tần Dĩ Duyệt rất tán thưởng.
Cô ở một mức độ nào đó là có thể trực tiếp đưa ra quyết định, và có tiếng nói hơn các bác sĩ và trợ lý xung quanh các giáo sư khác.
"Tôi sẽ nói chuyện này cũng giáo sư Lâm, trước khi bài giảng kết thúc nửa giờ, tôi sẽ cho cô câu trả lời."
"
"Được." Nhân viên công tác nghe cô nói như vậy, nhẹ nhàng thở ra, "Tôi sẽ nói chuyện này với những người khác."
"Được."
Tần Dĩ Duyệt nhìn cách sắp đặt bề ngoài của hội trường và từ ghế ngồi đến đại sảnh, ngồi một bên trên ghế sô pha tỉ mỉ xem xét lại, trong đầu đã nhìn qua chương trình, cũng mô phỏng từng khâu cùng khả năng xuất hiện vấn đề.
Đột nhiên, một giọng nữ truyền tới, "Ai nha, đây không phải Dĩ Duyệt sao?"
Tần Dĩ Duyệt ánh mắt bỗng có chút nhúc nhích, ngẩng đầu nhìn lên, hướng cô đi tới là Diệp Thanh cùng Chu Tử Dương.
Diệp Thanh mặc một bộ váy dài màu đỏ, khoác một cái áo lông chồn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!