Chương 2: Cậu bạn nhỏ cùng người bố đẹp trai

Tần Dĩ Duyệt cũng không biết nói chuyện với Tiểu Bảo như thế nào.

Tiểu An ôm một đống ca bệnh vào, "Chị Tần, đây là các tài liệu về trường hợp chị cần."

"Xếp nó giúp chị đi."

Tần Dĩ Duyệt đang muốn cùng Tiểu Bảo nói lời tạm biệt, lại phát hiện điện thoại đã ngắt.

Tiểu An nhìn biểu hiện hơi ngạc nhiên trên mặt Tần Dĩ Duyệt, "Có chuyện gì vậy chị?"

"Không có gì, chị xem trường hợp ca bệnh đầu tiên. Chị muốn đi đến phòng bệnh đó xem thử. Nếu em không có việc thì thì cùng chị đi."

"Vâng ạ."

Tần Dĩ Duyệt cùng Tiểu An tiến vào phòng bệnh cô đang phụ trách, cẩn thận dò hỏi tình trạng của các người bệnh.

Tiểu An cẩn thận quan sát kỹ năng giao tiếp của Tần Dĩ Duyệt.

Cô phát hiện Tần Dĩ Duyệt mang cho người khác cảm giác rất đặc biệt.

Chị ấy chỉ đứng ở nơi đó, lại khiến cho người khác thuyết phục hoàn toàn. Nhưng sẽ không cho người đó cảm thấy có khoảng cách.

Khí chất trầm tĩnh, chắc chắn, chuyên nghiệp, làm rất nhiều bác sĩ dù có mười mấy năm kinh nghiệm đều không thể không bội phục.

Tiểu An suy nghĩ một chút, không biết một ngày nào đó cô có thể có loại cảm giác làm người khác yên tâm như vậy không.

Tần Dĩ Duyệt bước ra khỏi phòng bệnh, dùng bút gõ gõ đầu Tiểu An, "Em lại mơ gì vậy?"

Tiểu An lập tức không biết xấu hổ mà ôm lấy eo Tần Dĩ Duyệt, khóc lóc nói: "Chị Tần, chị nhất định phải thu em làm đệ tử."

"Thôi đi, Có người đệ tử ngốc như em, chị sẽ tổn thọ 10 năm mất."

"Không đi, trừ khi chị bước qua xác em."

"Chị lúc trước bởi vì cái gì mà tuyển em vào?"

"Nhất định là vì em đáng yêu.~~"

Tần Dĩ Duyệt bị tính khí không biết xấu hổ của Tiểu An làm cho sốc, "Chị còn chưa xong việc. Lại cùng em ở chung. Chị sợ sẽ không nhịn được mà phạm tội."

Tiểu An cười hề hề mà buông Tần Dĩ Duyệt ra.

Tuy rằng Tần Dĩ Duyệt nhìn qua rất lạnh lùng, nhưng Tiểu An chưa bao giờ sợ Tần Dĩ Duyệt. Thường xuyên cùng cô đùa giỡn.

Mặt lạnh lùng cùng lòng lạnh lùng cho người ta cảm giác hoàn toàn không giống nhau.

Mà Tần Dĩ Duyệt là mặt lạnh lùng.

"Chị Tần, chị có biết chuyện của bác sĩ Dương không? Bên khoa phụ sản ngày hôm qua có người gây sự. Hình như còn là bệnh nhân của cô ấy, hôm nay khẳng định sẽ bị trưởng khoa bên đó mắng."

"Được rồi đừng nói nữa, em xếp lịch làm việc cho chị, sau giờ làm việcsẽ sắp xếp cho em." Tần Dĩ Duyệt không quay đầu lại mà nói.

Tiểu An bị mắng nhưng rất vui vẻ, bước đi sửa sang lại tư liệu.

**

Quán cà phê.

Tần Dĩ Duyệt cầm cái thìa nhỏ, ngẫu nhiên khuấy ly cà phê trước mặt, lắng nghe lời phàn nàn rên rĩ của Dương Nhã Vi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!