Bờ biển Vàng – Thiên đường lướt sóng.
Những hàng cây cọ mọc rải rác bên bãi biển, tô điểm cho bãi cát trắng mịn màng một vẻ lãng mạn đầy quyến rũ. Tô Hi mặc một bộ bikini trắng, thắt lưng buộc hờ một dải lụa xanh lam, chất liệu mềm mại theo gió bay lên, nhẹ nhàng lướt qua phần bụng phẳng lì của cô. Cô nằm dài trên bãi cát, trên trán là một chiếc kính râm đính đá đen.
Trời xanh, biển rộng, mây trắng bồng bềnh. Tô Hi nheo mắt nhìn người đàn ông mặc đồ lướt sóng đen tuyền đang cưỡi sóng ngoài khơi. Cố Thám cao 1m88, bộ đồ bó sát cơ thể càng làm nổi bật những đường cơ săn chắc khỏe mạnh. Anh như một con chim hải âu tự do, lao đi trong những cơn sóng bạc đầu. Sóng vỗ mạnh vào vai, nhưng anh không hề sợ hãi.
Một con sóng lớn dâng lên. Cố Thám nhìn chằm chằm vào luồng sóng dữ, khóe môi cong lên đầy khí phách, cúi người, lao thẳng vào đầu sóng.
Ào!
Sóng cuộn tràn qua đầu anh, Cố Thám lướt nghiêng theo chiều sóng, dễ dàng tránh được cú đánh. Sóng nữa lại đến, anh dùng lực từ chân nhảy lên, tấm ván lướt khỏi mặt nước rồi hạ xuống ổn định. Anh vén mái tóc hơi dài, ánh mắt đầy kiêu ngạo.
Tô Hi nhìn người đàn ông đang khiêu vũ cùng sóng biển, trong mắt tràn đầy tự hào.
Đây chính là người đàn ông của cô, đỉnh của đỉnh!
Gương mặt của Cố Thám là kiểu "cực phẩm" được yêu thích toàn cầu. Cao ráo, dáng chuẩn, kỹ năng lướt sóng siêu hạng, khiến mấy cô nàng bikini hồng bên cạnh nhìn mà không dời mắt.
Khi anh quay lại bờ, ôm ván lướt sóng đi về phía Tô Hi, vài cô nàng tóc vàng mặc bikini hồng liền tiến đến bám lấy vai anh. Các cô vừa cười vừa nói gì đó bên tai anh. Tô Hi thấy thế, liền ngồi thẳng dậy:
"Được lắm Cố tam thiếu! Đi tuần trăng mật mà cũng không quên ong ong bướm bướm!"
Dưới kính râm, ánh mắt cô dõi chặt theo từng cử động bên kia, mắt đảo liên tục.
Cố Thám quay đầu nhìn cô, cười rực rỡ. Tô Hi chu môi, thấy gái đẹp là động lòng ngay!
Thật là một con bướm đào hoa!
Cố Thám dường như nói gì đó với mấy cô gái kia. Họ cười, rồi đưa cho anh một mảnh giấy trước khi ôm eo nhau bỏ đi. Cố Thám cầm tờ giấy bước đến nằm cạnh Tô Hi, nhấc ly nước trái cây lên uống:
"Thế nào? Ông xã em lướt sóng có ngầu không?"
"Thường thôi!" – Tô Hi giật lại ly nước từ tay anh, rột rột hút mạnh.
Cố Thám nhìn tay trống trơn, ngơ ngác:
"Sao tự nhiên lại giận?"
Bốp! – Tô Hi đặt mạnh ly lên bàn, ngẩng mặt lên, mặt đầy không vui:
"Vừa nãy mấy cô đó làm gì anh vậy? Định hẹn anh tối nay chơi ba người à?"
Cố Thám ngẩn người. Suy nghĩ gì vậy trời…
"Giận rồi?"
"Giận anh? Không đáng!" – Tô Hi hất mặt đi chỗ khác, chẳng thèm để ý anh.
"Thế là ghen rồi?"
"Phì! Ai ghen chứ? Nếu có ghen, thì là ghen với muối đấy!" – Biển mặn mà, thích hợp ăn muối hơn là ghen.
Cố Thám bật cười, tay khều mũi cô:
"Cái hũ giấm nhỏ này."
Anh đưa mảnh giấy đến trước mặt cô:
"Họ đúng là hẹn thật, nhưng anh đã nói rõ với họ rồi – anh có vợ, người anh yêu là em, chỉ yêu mình em, vĩnh viễn không ngoại tình."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!