Trong phòng Tiểu Hầu gia có hai nha đầu lập tức bị kêu đến, một người
tên là Hà Hương, một người tên là Tú Cúc đều là người phẩm tính chấc
phát.
Hai người mắt tràn đầy vui mừng nhìn Anh Ninh, thấy nàng dung mạo
thanh nhã, xinh đẹp, trong người tỏa ra khí chất đạm mạt đang phóng tầm
nhìn quanh trong phủ, các nàng chưa từng thấy người xuất chúng như vậy
nha?
Nghĩ đến tiểu chủ tử nói không chừng sẽ thích liền trong lòng vui
vẻ, nhưng nhìn thấy vết bớt trên mặt nàng, trong mắt liền hàm chứa vài
phần thở dài, hơn nữa nghe thấy Hách quản sự nói nàng còn biết chữ, lập
tức lại nghiêm nghị tôn kính.
"Anh cô nương." Tuổi lớn hơn Hà Hương cười nói:"Cô mới đến nơi này
cho nên chưa quen? Về sau ngày dài sẽ tốt hơn, chúng ta ở trong phủ chủ
tử không nhiều lắm, mỗi người đều có một phòng, chúng ta chỉ cần làm tốt
phần của mình là được, cô không cần lo lắng."
"Được." Anh Ninh nhận thấy được thiện ý của nàng, mỉm cười gật đầu.
Tuổi nhỏ Tú Cúc cũng ngại ngùng nói cho nàng biết, Tiểu Hầu gia ở tại
"Vọng Trần Hiên", đó là nơi đẹp nhất trong phủ, một nơi yên tĩnh.
"Chúng ta đưa cô nương đến chổ Vương ma ma trước, bà ấy là người quản
lý lo việc trong "Vọng Trần Hiên", Tiểu Hầu gia vừa rồi đi ra cửa, phỏng
chừng đến tối mới có thể trở về."
Hầu phủ rất lớn, ba người một đường đi thẳng, vừa đi vừa nói
chuyện, xuyên qua cửa tròn đi qua hành lang, bước cầu nhỏ, thỉnh thoảng
đụng tới nhóm nha hoàn trong phủ, vừa nghe nói Anh Ninh mới vào phủ còn
được phái đi hầu hạ tiểu Hầu gia, có người thấy may mắn có người đồng
tình.
Có người vô cùng phấn khởi,"Cám ơn trời đất, cuối cùng không phái ta
đi "Vọng Trần Hiên" hầu hạ tiểu tổ tông! Ta ở đó ba ngày, tiểu Hầu gia
buổi tối mỗi ngày đều giả quỷ làm ta sợ, hại ta hàng đêm nằm ác mộng……"
Có người kinh hồn chưa định,"Đúng nha, ta và Châu nhi được phái đến
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!