Chương 43: Bố Doanh Đúng Là Đại Lão Toàn Năng

Đương nhiên chủ nhiệm khoa nội biết Kim Châm Độ Huyệt.

Kim Châm Độ Huyệt thật ra không được xem là Đông y, mà được gọi là cổ y rồi.

Đây là một kỹ thuật sử dụng kim trong cổ y, người dùng sẽ truyền nội kình vào kim châm để đả thông các huyệt đạo của bệnh nhân.

Nhưng chỉ có cơ thể của người luyện cổ võ mới có nội hình, cho nên người biết cổ y, đương nhiên sẽ biết cổ võ.

Nhưng người bình thường căn bản k9hông biết đến sự tồn tại của giới cổ y và giới cổ võ.

"Đừng tưởng đọc dăm ba cuốn sách là đã mua được rìu." Chủ nhiệm khoa nội chế nhạo:

"Được, dù có Kim Châm Độ Huyệt thật thì cô có biết không?" Vừa nói dứt câu, trước mắt loé qua luồng ánh sáng vàng.

Đó là một hộp gỗ dài, bên trong xếp đầy kim vàng có độ dài khác nhau.

Doanh Tử Khâm về kim vàng trong tay, dùng cồn sát khuẩn để khử trùng.

Có kim vàng thật ư? Chủ nhiệm khoa nội ngỡ ngàng, sau đó liền chuyển giọng khinh bỉ:

"Được, vậy cô có thể chữa trị."

Bác sĩ điều trị chính kinh hãi:

"Chủ nhiệm, sao mà làm thế được?"

Họ còn không có cách cứu chữa, một cô gái thì làm được gì?

Để cô ta điều trị. Chủ nhiệm khoa nội khoát tay, im lặng một lát:

"Cô ta mà điều trị được, tôi sẽ từ chức ngay lập tức."

Dù sao bệnh nhân này đã hết thuốc cứu chữa, vừa hay nhân dịp này ông ta sẽ đuổi cổ chuyên gia chỉ có danh hão ấy đi.

Đến lúc đó bệnh nhân c.h.ế. t trong tay cô ta, người bị hỏi tội đầu tiên không phải là ông ta sao.

Các bác sĩ khác cũng không can ngăn được, đành đứng rất sang một bên.

Họ nhìn cô gái về một cây kim vàng dài ba tấc, nhanh nhẹn đ.â. m vào huyệt Thần Đình trên vùng đầu của bệnh nhân, không khỏi tim đập chân run.

Đây chẳng phải là g.i.ế. c người ư?

Doanh Tử Khâm không chút biến sắc, ung dung giơ tay, lần này đồng thời cắm ba cây kim vàng.

Tốc độ của cô nhanh như chớp, người ngoài căn bản không nhìn rõ cô hạ kim như thế nào.

Đến khi trên người bệnh nhân đã cắm đủ chín cây kim vàng, Doanh Tử Khâm mới lùi về một bước, trong chốc lát kim vàng ở vị trí trung tâm hơi động đậy.

Bất ngờ chín cây kim vàng đồng loạt khẽ rung động!

Bác sĩ và y tá đều mở to hai mắt.

Chủ nhiệm khoa nội vẫn nghiêm mặt, bàng quan.

Sau ba mươi giây các cây kim ngừng rung động Doanh Tử Khâm rút từng cây kim ra, khử trùng một lần nữa rồi bỏ vào hộp gỗ: Xong rồi.

"Thế thôi mà gọi là chữa trị à?"

Chủ nhiệm khoa nội chỉ vào người đang hấp hối trên giường bệnh, cười nhạo:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!