Chương 31: Giới Cổ Y Không Ai So Được Với Cô Ấy

Nhà họ Mục là một trong mấy hào môn lớn ở đế đô, nhà chính cộng với các chi, người trong gia tộc rất nhiều.

Mục phu nhân gả vào nhà họ M3ục đã hơn hai mươi năm, thực ra cũng chưa được gặp Mục Nhạc Khanh mấy lần.

Nhưng bà ta cũng biết, xe chuyên dụng của Mục Hạc Khanh là một chiếc Maybach màu đen.

Chiếc Maybach này là thiết kế riêng, cả nước Hoa chỉ có duy nhất một chiếc này, nhưng mà…

Mục phu nhân nhíu mày.

Không phải bà ta không nhận ra cô con gái nuôi nhà họ Doanh kia, mà chính vì nhận ra, cho nên bà ta mới do dự.

Với thân phận của Mục Nhạc Khanh, những người nắm quyền trong các danh gia vọng tộc khác ở để đô gặp mặt cũng phải tỏ ra cung kính, sao ông ấy có thể quen biết với một cô con gái nuôi đến danh phận còn không có?

Vẻ mặt Mục phu nhân hoảng hốt, cúi đầu rút điện thoại từ trong ví ra:

"Mạn Hoa, bà đợi tôi một chút, tôi gọi cuộc điện thoại."

Nếu thật sự là xe của Mục Hạc Khanh thì bà ta không thể cứ thể bước tới được, như vậy là bất kính.

Nhưng nếu không phải thì bà ta căn bản lười chẳng muốn bước tới xem.

Chung Mạn Hoa nở nụ cười miễn cưỡng, chỉ đành đứng trơ ra tại đó, trong lòng không ngừng cảm thấy khó chịu mà đến tay cũng hơi run lên.

Bà ta cố gắng hết sức khống chế lửa giận trong người, dời ánh mắt đi, không muốn nhìn thêm một lần nào nữa.

Bên trong xe Maybach.

Mục Thừa chỉ liếc nhìn điện thoại một cái, cũng không thèm để ý tới cuộc gọi đến:

"Doanh tiểu thư, cuối cùng cũng tìm được cô rồi."

Với thực lực của nhà họ Mục, muốn điều tra thân phận của một người rất dễ dàng.

Huống hồ Doanh Tử Khâm cũng không hề có ý muốn che giấu.

Doanh Tử Khâm cúi đầu:

"Ừm, tìm tôi có việc gì?"

Mục Thừa nhìn Mục Hạc Khanh một cái rồi mới nói:

"Ngày mai lão gia phải rời khỏi thành phố Hộ rồi, trước khi đi muốn gặp lại có một lần."

Hôm đó, sau khi trở về nơi ở tại thành phố Hộ, anh ta cố ý liên hệ với nhà họ Mộng ở để đô.

Mục Thừa không nói thần y là ai, nhưng loanh quanh hỏi một lúc thì mới biết được y thuật của vị Doanh tiểu thư này đáng sợ biết nhường nào.

Cho dù là mấy vị có danh tiếng hiển hách trong giới cổ y, e là cũng chỉ có thể hít khói mà thôi.

Doanh Tử Khâm gật gật đầu:

"Ông Mục chỉ cần đừng hút thuốc uống rượu nữa thì cơ thể sẽ khỏe mạnh lên nhiều." Mục Hạc Khanh ngượng ngùng ho một tiếng, vẻ mặt nghiêm túc:

"Ông già này sẽ làm vậy."

Bàn chân Mục Thừa giật giật, suýt nữa thì đạp vào cửa trượt ra ngoài.

Bao nhiêu năm nay, chưa từng có ai khuyên được Mục Hạc Khanh, mà một câu nói của Doanh tiểu thư lại có tác dụng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!