Chỉ một câu nói lại khiến phòng học yên tĩnh trở lại.
Các bạn học không kìm nổi mà liếc nhìn về phía góc lớp, mà nhìn xong thì mọi âm thanh phản bác đều bị nuốt ngược vào bụng hết.
Cô bé yên lặng ngồi ở đó, ánh nắng làm lông mày và lông mi cô như nhuộm màu vàng nhạt.
Không hề cố tình thể hiện, nhưng trong vô thức lại đẹp đến rung động tâm can.
Người thường thật sự có thể có được dung mạo này ư? Nói là thần nhan còn hơi hạ thấp giá trị ấy chứ.
Ứng Phi Phi tức điên người:
"Các cậu có dám nói những lời ấy trước mặt Tiểu Huyên không?"
Đám bạn học quay sang nhìn nhau, không ai lên tiếng, bắt đầu giờ tự học buổi sáng.
Giữa giờ tự học buổi sáng và tiết thứ nhất chỉ cách8 nhau năm phút nghỉ giữa giờ, học sinh có người đi lấy nước, có người ra nhà vệ sinh.
Doanh
Tử Khâm chống khuỷu tay lên bàn, chán chường nhìn môn tiếng Anh tự chọn , tâm hồn lơ lửng cành cây nhớ về khoảng thời gian cô còn ở nước Anh.
Thời đại đó, thứ ngôn ngữ mà mọi người dùng để giao tiếp vẫn còn là tiếng Anh trung cổ, bây giờ tiếng Anh đã tối giản đi nhiều, học cũng nhanh hơn.
Năm phút đã qua, tiếng chuông báo hiệu vào tiết vang
lên, tiết học đầu tiên là tiết tiếng Anh.
Giáo viên dạy môn tiếng Anh là một cô giáo ngoài bốn mươi, họ Đặng.
Bà giẫm lên tiếng chuông, đúng giờ bước vào lớp, trong tay còn ôm một sấp bài kiểm tra:
"Cả lớp đều đã biết điểm thi cuối kỳ của mình rồi phải không, giờ cô sẽ trả bài cho cả lớp."
"Đề thi lần này rất khó, nhưng cả lớp đã làm bài rất tốt."
Đám học trò đều thở phào nhẹ nhõm.
"Chung Tri Vãn, 123 điểm, đứng đầu lớp." Cô Đặng vừa phát bài, vừa đọc điểm:
"… Lục Phòng, 94 điểm, Ưng Phi Phi…"
Cho đến khi trên tay chỉ còn lại tờ bài thi cuối cùng, bà lại không đọc điểm nữa.
Cô Đặng đẩy đẩy gọng kính, giọng điệu mềm mỏng:
"Doanh Tử Khâm, tới lấy bài thi của em đi."
Doanh Tử Khâm gật đầu, bước lên phía trước.
Lục Phóng tỏ vẻ không vui:
"Cô Đặng, điểm của bọn em đều đọc lên hết, vì sao không đọc điểm của bạn ấy?"
Làm như cậu ta không biết, với trình độ tiếng Anh của Doanh Tử Khâm, thi được 30 điểm đã xem như phát huy tột bậc rồi.
Cô Đặng tốt tính cười khẽ:
"Nếu bạn Doanh đồng ý thì cũng có thể đọc."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!