Chương 23: Cô Bạn Nhỏ Nhà Tôi Giỏi Thật

Trên màn hình tối đen hiện ra một hàng chữ đỏ đáng sợ, loa máy tính còn phát ra tiếng quỷ khóc sói gào.

"Cô bạn nhỏ, cô là gì của cậu ta?"

Sắc mặt Doanh Tử Khâm không chút d.a. o động, chân mày hơi nhếch lên.

Xem bộ phim mà cũng có người quấy rầy, có thể cô thật sự bị nhiễm thể chất tự rước phiền phức của người nào đó rồi.

Cô nheo mắt, giơ tay gõ chữ trong khung thoại.

Anh là ai?

Nhìn câu này, trong một hầm ngầm nào đó ở bờ bên kia đại dương, người đang cầm hộp mì ăn liền không khỏi lườm nguýt.

Cô gái này là kẻ ngốc à?

Chuyện tên tuổi sao có thể nói cho cô ta biết được? Tôi là hacker. Hacker? Doanh Tử Khâm như chợt nhớ ra chuyện gì:

"Vậy anh chờ chút, một tiếng nhé."

Trên màn hình là một dấu chấm hỏi rất to.

Doanh Tử Khâm lấy trong cặp sách ra một quyển sách cô đã mua lúc trước rồi bắt đầu ngồi đọc, mặc kệ luôn máy tính vẫn đang bị hack,

Tốc độ đọc của cô rất nhanh, một phút đã được mười mấy trang, cứ như chỉ tùy tiện lật bừa.

Cô đọc cái gì đấy?

Không nhận được phản hồi, bên kia tò mò muốn c.h.ế. t luôn.

Sau khi hack vào máy tính, đương nhiên anh ta cũng kiểm soát tất cả các thiết bị, trong đó có camera.

Thế là bên kia phóng to màn hình camera, đọc được tên bìa sách

"Cơ bản về máy tính cho sinh viên đại học".

"Cô là sinh viên hả? Cô nghĩ đọc xong quyển sách này là có thể chặn đường hack của tôi đấy à?" Đùa gì vậy, tưởng anh ta không biết cuốn

"Cơ bản về máy tính cho sinh viên đại học" này nói về cái gì hả? Nó chỉ giải thích về hoạt động cơ bản của các phần mềm như Word, ppt và chi tiết về chip máy tính thôi mà.

Cô gái vẫn lặng lẽ đọc sách, phớt lờ tay hacker.

Camera thu lại hình ảnh cặp lông mi dài khẽ cụp xuống của cô, nom như một con bướm cánh mỏng, rung lên nhè nhẹ.

Làn da cô rất trắng, mịn màng mềm mại nõn nà, cảm giác như có thể nhìn xuyên qua được.

Mái tóc đen dài xõa tung, suôn bóng như tỏa sáng dưới ánh mặt trời.

Đẹp đến mức rung động lòng người, khiến người ta gần như không thể dời mắt khỏi cô.

Bên kia bỗng nhiên nảy ra một suy nghĩ không thực tế…

Không phải là vị thiếu gia kia vừa ý cô gái này đấy chứ? Nhưng suy nghĩ ấy vừa manh nha trồi lên đã lập tức bị bác bỏ.

Sao có thể:

Chậc, anh ta muốn xem thử rốt cuộc một tiếng sau sẽ xảy ra chuyện gì.

Trong căn hầm ngầm chất đầy hộp mì ăn liền, lúc tay hacker bắt đầu ăn đến hộp mì thứ ba, Doanh Tử Khâm mới có động tĩnh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!