Chương 49: Đánh không lại ngươi.

Ở Đại Nguyên, nơi Trì Lẫm từng sinh sống, nữ hài thường tổ chức lễ cập kê khi mười lăm tuổi.

Đến ngày sinh nhật, gia trưởng sẽ mở tiệc chiêu đãi bạn bè thân hữu, nữ nhi sẽ búi tóc lần đầu, thay xiêm y mới, ra trước mặt khách khứa kính rượu phụ mẫu, để tỏ lòng cảm tạ công ơn dưỡng dục của phụ mẫu.

Những gia đình khá giả tổ chức lễ cập kê rất long trọng, năm đó Trì Lẫm đứng một buổi sáng trong gió, suýt nữa bị gió lạnh thổi cho đóng băng.

Lễ cập kê đối với đa phần nữ hài Đại Nguyên đều rất quan trọng, thực sự long trọng, nhưng thời đại này, có vẻ như biến thành một cái cớ để cuồng hoan giải tỏa áp lực.

Trì Lẫm đứng trước quầy rượu hoa lệ của Lâu Mịch xem hoa cả mắt, Lâu Mịch bắt đầu phổ cập khoa học cho nàng: chai này là Whiskey, chai kia là rượu gạo, còn có rượu mai dễ uống, cùng với rượu vang đỏ và rượu vang trắng ngọt.

"Ta cảm thấy ngươi từ đầu vẫn uống rượu mai phù hợp nhất, tiểu cô nương bình thường đều thích rượu mai."

Trì Lẫm hỏi nàng: "Loại rượu nào mạnh nhất?"

"Mạnh nhất? Ừm... nếu tính chỗ này của ta thì chắc là Whiskey rồi."

"Vậy ta có thể chọn Whiskey không?"

Ánh mắt Trì Lẫm như sắp phiêu ra ngôi sao, vẻ hào hứng nhỏ xinh cũng quá chân thật đáng yêu.

"Ngươi mới bắt đầu mà đã chọn rượu mạnh như vậy? Uống say thì không sao, nhưng lỡ phun ra thì ngày mai ngươi sẽ khó chịu muốn chết đó."

"Không sao cả, ngày mai chẳng phải cuối tuần sao? Cho dù có uống đến nỗi phun ra thì cũng có thể nằm nhà nghỉ ngơi."

"Ngươi là tửu quỷ chuyển thế chắc, vừa uống đã đòi uống đến say luôn?"

Lâu Mịch ngoài miệng thì nói vậy, nhưng tay đã lấy chai Whiskey ra cho Trì Lẫm rồi.

Trì Lẫm vừa định nhận lấy rượu, Lâu Mịch lại đưa tay cản nàng:

"Nói rõ trước, tuy rằng chai rượu này là của ngươi, nhưng quyền kiểm soát vẫn là của ta. Ngươi uống bao nhiêu đều do ta quyết định. Được thì chúng ta uống, không được thì ta lấy lại."

Trì Lẫm: "Được được được."

Lâu Mịch thấy nàng đáng yêu, nhéo nhéo má nàng:

"Nhìn xem ngươi thèm đến mức nào kìa. Chai rượu này chỉ là một món quà nhỏ thôi, Lão Lâu không phải nói muốn tặng ngươi xe sao, ngày mai hẹn cùng nhau đi chọn xe cho ngươi. Lúc đó chúng ta cùng đi dạo, rồi tặng ngươi một món quà lớn nữa."

Trì Lẫm nhìn rượu: "Những thứ khác không quan trọng, để ta nếm thử cái này là được rồi."

Nhân viên cửa hàng mang bánh kem đến, còn cố ý kèm theo mũ sinh nhật nhỏ cùng dải ruy băng đủ màu rực rỡ.

Trì Lẫm vừa mở cửa, ba nhân viên cửa hàng cùng đứng ở cửa hát bài "Chúc mừng sinh nhật".

Bọn họ hát bao lâu, Trì Lẫm liền ôm bánh kem, cười gượng đứng nghe bấy lâu.

Đám người đi rồi, Trì Lẫm cầm bánh kem thở phào, quay về phòng khách.

"Đến xem này, ta nhờ một tên họa sĩ tài hoa trên mạng tự vẽ bánh sinh nhật cho ngươi, ngươi chắc chắn sẽ thích." Lâu Mịch tháo lớp đóng gói, để Trì Lẫm tự mình mở hộp bánh kem.

Trì Lẫm không ngờ Lâu Mịch lại để tâm như vậy, không chỉ nhớ rõ sinh nhật nàng, mà còn tự tay thiết kế bánh kem.

Mở hộp ra, mặt bánh kem là một tiểu nhân hoạt hình nét vẽ đơn giản đang duỗi tay chân, xung quanh là mấy khối vật thể dúm dó, méo mó.

Trì Lẫm: "Nó là cái gì vậy, đang làm gì thế?"

"Là ngươi đó, đang đánh Ngũ Hành quyền trong sân! Chẳng lẽ ta vẽ chưa đủ sống động à?"

Trì Lẫm: "......"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!