Chương 36: Ta lại khen một nữ nhân khác ngoài Bệ Hạ.

Kỳ lão sư sợ tình hình mất kiểm soát, nhanh chóng chạy lên đưa cho Bành Tử Viện một ly nước:

"Bành nữ sĩ, chúng ta đến đây để giải quyết vấn đề, không phải để tạo ra vấn đề. Nói cho cùng đều là vì tương lai của con nhỏ mà suy xét, đúng không? Thôi thôi thôi, uống ly nước đi, ngồi xuống, chúng ta ngồi xuống chậm rãi nói chuyện."

Hồ lão sư vừa rồi bị dọa như vậy, nên vội vã bỏ đi rồi.

Bành Tử Viện nhận lấy ly nước, nhớ lại lúc trước đi khám sức khỏe, bác sĩ dặn nàng phải thả lỏng tâm thái, không được tức giận, tức giận sẽ không tốt cho khối u tuyến giáp.

Nàng đã tâm bình khí hòa được một thời gian rồi, bất kể gặp chuyện gì cũng đều mỉm cười đối mặt, cũng chưa hề tức giận.

Nhưng chuyện con gái bị bắt nạt này là điểm mấu chốt, là điểm mấu chốt mà nàng tuyệt đối không thể nhẫn nhịn.

Tất cả mọi chuyện đều có thể nhẫn, chỉ có chuyện con gái bị bắt nạt này tuyệt đối không có đường thương lượng.

"Trì Lẫm!"

Được mệnh danh "Vạn sự thông" Đổng Hướng Văn bay qua hai cái ghế nhảy đến bên cạnh Trì Lẫm, gào to nói:

"Mẹ của ngươi đến rồi! Đang ở văn phòng đánh nhau với Kỳ lão sư đấy!"

Trì Lẫm đang ngồi lật xem những ghi chép lịch sử trong một quyển sách, liên tục lắc đầu cảm thán vì những dòng quá mức hoang đường. Rất nhiều chuyện nàng từng nghe đi nghe lại ở Đại Nguyên, vậy mà sau mấy trăm năm lưu truyền, lại bị bóp méo hoàn toàn.

Bất chợt nghe tin Bành Tử Viện đến trường, Trì Lẫm lập tức hiểu ra, chắc chắn là vì chuyện xảy ra ở nhà ăn mấy hôm trước, nhà trường mới mời phụ huynh tới.

Không ngờ Kỳ lão sư lại không hề báo trước gì với nàng, trực tiếp liên hệ với Bành Tử Viện?

Trì Lẫm lập tức chạy về phía văn phòng.

Bành Tử Viện đánh nhau với Kỳ lão sư?

Nàng hoàn toàn không thể tưởng tượng được, cái người cả ngày diễn xuất, chỉ cần chọc một câu là hai mắt đầm đìa nước mắt của Bành Tử Viện cư nhiên lại có thể đánh nhau với người khác? Hơn nữa còn là với Kỳ lão sư nổi tiếng ôn hòa điềm đạm.

Bất quá kết hợp tính tình của nguyên chủ và tính thích gây rối, việc Bành Tử Viện có thể đánh nhau với người khác hẳn không phải chuyện gì quá mới mẻ.

Trì Lẫm hoả tốc chạy đến văn phòng, gõ cửa "cộc cộc cộc", rồi không chờ người bên trong lên tiếng đáp, liền đẩy cửa xông thẳng vào.

Trong văn phòng không có cảnh tượng xé tóc nhau nóng bỏng như nàng tưởng tượng.

Bành Tử Viện đúng là có ở đó, Kỳ lão sư cũng có ở đó, nhưng hai người đang sát cánh đứng cạnh nhau. Kỳ lão sư hai tay đan vào nhau, trên mặt nở nụ cười hồng hào.

Mặt khác hai người phụ nữ lạ mặt đang cùng Bành Tử Viện bắt tay, hướng nàng xin lỗi.

Bành Tử Viện một tay nắm một người, biểu hiện đại khí thong dong và điềm đạm.

Cảnh tượng này Trì Lẫm rất quen thuộc, mỗi lần Hoàng Thái hậu ở Đại Nguyên muốn đứng dậy "xử lý rớt đầu" ai đó, cũng đều mở màn bằng tư thế này. Hai người phụ nữ lạ mặt kia chính là cung nữ nâng đỡ nàng.

Làm gì có đánh nhau, này chẳng phải rất hòa hợp sao?

Thế nên, việc tùy tiện xâm nhập khiến Trì Lẫm cảm thấy thực sự xấu hổ.

Tiếng động đẩy cửa của Trì Lẫm khiến tất cả mọi người đều nhìn về phía này. Bành Tử Viện vừa thấy con gái bảo bối, biểu hiện Hoàng Thái Hậu lập tức như gió bay mất, kỹ năng diễn xuất một lần nữa bật công tắc, ném hai người kia ra ngoài, hướng về phía Trì Lẫm kêu "Bảo bảo", dang rộng hai tay ôm chầm lấy cả người nàng.

"Bảo bảo của ta, mẹ thương ngươi nhất... Bị ăn khổ như vậy sao không nói với mẹ? Đáng thương quá đi, để mẹ xem tiểu tâm can của mẹ có sao không."

Động tác sờ mặt sát thủ của Bành Tử Viện vẫn thuần thục dữ dội như cũ, dữ dội đến mức Trì Lẫm không có cơ hội trốn tránh.

So với lần trước thiếu chút nữa nhổ tung đầu nàng, lúc này cảm xúc không phải kích động mà là yêu thương, tự nhiên không hướng lên trên rút ra, mà sửa thành v**t v*, vuốt đến ngũ quan của Trì Lẫm méo mó lệch lạc.

Vốn dĩ đã bị Bành Tử Viện từng câu "Bảo bảo" "Thương ngươi" làm cho cả người nổi da gà run rẩy không thôi, sau đó lại ôm ấp v**t v*, Trì Lẫm gần như thở không nổi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!