Hôm qua cùng Lâu Mịch ăn một miếng bò bít tết to tướng, với người bình thường thì chỉ là khẩu phần vừa phải thôi, nhưng với Trì Lẫm đã quen với chế độ ăn thanh đạm từ lâu thì vẫn hơi quá đà một chút.
Trừ lúc mới xuyên qua đến đây, Trì Lẫm vì tò mò mà ăn không ít đồ có hàm lượng đường cao, nhiều dầu mỡ thậm chí là đồ ăn vặt rác, sau đó dần dần hiểu được quy trình chế biến thực phẩm thời đại này, nàng đã thu liễm lại rất nhiều, bắt đầu tiếp tục tu thân dưỡng tính.
Hôm qua Lâu Mịch hứng thú muốn dẫn nàng đi ăn ngon, nàng không nỡ làm mất hứng, ăn xong thì có chút khó tiêu, bụng trướng cả đêm.
Hôm nay nói gì cũng không thể ăn quá nhiều nữa.
Nghe nói Ngụy Chước Ngưng muốn đi nhà ăn trường học ăn cơm trưa, Trì Lẫm hỏi Ngụy Chước Ngưng có thể cùng đi được không.
Theo như lời đồn đại trong trường, nhà ăn TrườngTam Trung Nam Hồ có một nhân vật truyền kỳ nổi tiếng – a di múc cơm ở khu A.
Vị a di múc cơm này nắm giữ khu A quan trọng nhất của nhà ăn, nơi tập trung tất cả các món "đinh" trong nhà ăn.
A di có kỹ thuật hàm lượng cực cao, có thể làm sao cho mỗi muỗng múc xuống chỉ có đúng một miếng thịt. Nếu có hai miếng thì nhất định là hai miếng thịt nát, chưa bao giờ sai lầm.
Từng có thời điểm AI (trí tuệ nhân tạo) phát triển mạnh, rất nhiều công việc trong trường được đề xuất thay thế bằng máy móc. Khi ấy, cũng có người đề nghị thay a di múc cơm bằng AI, nhưng đề xuất đó cuối cùng không được thông qua.
Lý do là lãnh đạo trường cảm thấy, a di múc cơm có thể tiết kiệm chi phí cho trường hơn cả AI.
Mọi người đều phàn nàn về nhà ăn trường học bủn xỉn, nhưng Ngụy Chước Ngưng lại thích.
Vì nàng không cầu kỳ với đồ ăn mặn, chỉ cần ăn no là được, mà nhà ăn của trường cũng khá tiện lợi.
Thời buổi này, đi đâu còn có thể dùng 10 tệ ăn một bữa no?
Ngụy Chước Ngưng tháng này tiền tiêu vặt đã gần hết, những lúc thế này, nhà ăn trường học quả thực chính là chỗ tránh nạn tốt nhất.
Trì Lẫm từ trước đến giờ chưa từng đến nhà ăn trường học, nghe nói có thể ăn được nhiều đồ ăn chay, đúng lúc phù hợp với chế độ ăn uống của nàng.
Ngụy Chước Ngưng nghe nói nàng muốn đi, biểu cảm có chút do dự.
"Ngươi thật sự muốn đi?"
"Đúng vậy."
"Ăn đau bụng ta cũng mặc kệ nha."
Trì Lẫm cười nói: "Đương nhiên không liên quan đến ngươi, đây là quyết định của ta."
Hai người liền hẹn cùng đi nhà ăn.
"Những người bạn nhỏ cùng bàn đáng yêu, các ngươi muốn đi đâu?"
Lâm Tiểu Chí như xuất quỷ nhập thần, không biết từ đâu chui ra.
Ngụy Chước Ngưng cả buổi sáng đã tìm đủ mọi cách né tránh nàng, chỉ mong đi vòng đường nào đó để khỏi phải chạm mặt. Ai ngờ nàng như có thần linh phù hộ vậy, dù có chạy đến chân trời góc biển, ngoảnh lại là thấy ở ngay sau lưng.
Ngụy Chước Ngưng không muốn để Lâm Tiểu Chí tiếp tục theo, vốn định nói "Đi đâu cũng không liên quan đến ngươi", không ngờ Trì Lẫm nhanh hơn nàng một bước mở miệng, tiết lộ thiên cơ:
"Nhà ăn trường học, ngươi muốn cùng đi không?"
Lâm Tiểu Chí đâu có lý do gì để từ chối: "Đi chứ, đương nhiên đi. Ta còn chưa từng cùng tiền nhiệm ngồi cùng bàn và đương nhiệm ngồi cùng bàn ăn cơm cùng nhau đâu."
Ngụy Chước Ngưng im lặng quay đầu muốn bỏ chạy, Lâm Tiểu Chí mắt tay nhanh nhẹn lập tức nắm lấy cánh tay nàng, dọc đường gần như kéo lê nàng, đưa nàng đến nhà ăn.
Nhà ăn trường học tuy hàng năm bị chê bai, nhưng nhóm học sinh nghèo lại yêu mến nó không rời.
TrườngTam Trung Nam Hồ là trường công, khoảng cách giàu nghèo lớn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!