Lâu Lực Hành cùng Bành Tử Viện vừa bước vào nhà, đặt những món quà xuống thì thấy gia gia nãi nãi cuối cũng xướng đến kiệt sức, ngồi phịch xuống sofa thở hổn hển như vừa chạy marathon, rồi uống nước một hơi như người chết khát.
Con trai và con dâu mới về cũng chưa kịp phát hiện gì, tâm trí nãi nãi vẫn còn đắm chìm trong màn đối xướng vừa rồi.
Bà nắm tay Trì Lẫm khen nàng phát âm câu chữ rõ ràng, thật quá có thần.
Gia gia uống cạn một cốc nước lớn mới hồi phục, cảm thán nói:
"Bao nhiêu năm rồi không được vui sướng xướng một đoạn Đan Châu kịch như vậy, hai vợ chồng già chúng ta đều thích xướng lắm. Xung quanh người có thể xướng được quá ít, những cái lão diễn viên nghiệp dư kia một lũ tìm hoài cũng không thấy bóng dáng. Còn những người trẻ tuổi này thì đừng nói làm gì, nghe cũng chưa từng nghe qua."
Lâu lão gia tử vừa mới phát hiện con trai mình đã về, liền xách hắn ra làm ví dụ phản diện điển hình.
Lâu Lực Hành cười cười, tiện tay mở quà ra: "Sao ta lại chưa từng nghe qua, hồi nhỏ ta nghe hai người xướng mà. Nhưng các người chỉ xướng thôi cũng không nói với ta xướng cái gì, ta nghe như nghe thiên thư vậy. Ba, đây là Tử Viện mang tặng ngài kính thiên văn, có thể thấy rõ mảng sao đỏ, ngài dùng kính này còn có thể nhìn thấy Diêm Vương tinh."
Gia gia cảm ơn Bành Tử Viện, Bành Tử Viện chào hỏi lão nhân gia xong thì vào phòng bếp rửa trái cây.
Gia gia tiếp tục cảm thán: "Cũng không trách được ngươi, Đan Châu kịch thật sự quá cổ xưa, ta cũng chỉ từ gia gia ta nghe được vài câu. Lúc ấy hắn cũng không biết mình xướng cái gì. Sau này vẫn là ta đi khắp thế giới mới sưu tầm được một chút mảnh vụn, cùng mẹ ngươi nghiên cứu hơn nửa đời người, mới xác định được vở kịch này gọi là Đan Châu kịch."
Trì Lẫm ngồi bên cạnh lắng nghe, trong lòng gợn sóng không ngừng.
Đan Châu, là thủ đô thứ hai của Đại Nguyên, chỉ đứng sau Thượng Kinh, là thành trì lớn thứ hai của Đại Nguyên, cũng là cố hương của Trì Lẫm.
Tuy từ nhỏ sống ở Thượng Kinh, nhưng những người lớn trong nhà nói chuyện đều bằng giọng quê Đan Châu, những bản hí khúc Đan Châu đặc trưng đã cùng nàng lớn lên, nàng tự nhiên sẽ xướng, và cũng rất thích.
Vừa nãy khi Lâu Mịch ở trong phòng bếp nói chuyện với gia gia, Trì Lẫm cùng lão thái thái ngồi ở phòng khách, không khí hơi ngột ngạt.
Dù ngoại hình có thay đổi chút ít, nhưng bản chất con người vẫn là con người ấy.
Lão thái thái sau khi biết nàng chính là Trì Lẫm, không biết nói gì nên chỉ tìm chuyện nói vài câu, bật TV lên, định xem TV chờ các con về đông đủ rồi ăn cơm.
Lão thái thái quên mất TV đã kết nối với điện thoại của bà, vừa bật lên liền tiếp tục phát video ghi lại cảnh bà và lão gia tử xướng Đan Châu kịch lúc nãy.
Trì Lẫm nghe thấy giai điệu quen thuộc, ánh mắt cũng sáng lên.
Nãi nãi cười cười muốn cắt: "Đây là Đan Châu kịch, các ngươi người trẻ chắc chắn không thích nghe. Muốn xem gì? Muốn xem phim hoạt hình không?"
Trì Lẫm lắc đầu, mắt như dính vào TV: "Nãi nãi, ta muốn nghe thêm một chút."
Nãi nãi tưởng nàng đang cho bà mặt mũi, vui vẻ nói: "Đan Châu kịch này đối với các ngươi người trẻ mà nói chính là tạp âm, ê ê a a."
Nghe thấy hai chữ "Đan Châu", Trì Lẫm càng thêm chắc chắn đây chính là loại hí khúc quen thuộc của nàng.
Chỉ có điều người Đan Châu các nàng xưa gọi là "Vũ Khang", không ngờ sau vài trăm năm, cả Đại Nguyên đều không còn tồn tại, thậm chí không thể khảo chứng, Vũ Khang lại có thể lấy tên từ nơi khởi nguồn được gọi một lần nữa, lưu truyền đến tận bây giờ.
Trì Lẫm nghe hai vị lão nhân hiện đại xướng ra giọng quê hương đã xa lâu của nàng, khóe mắt nóng ran, không kiềm lòng được mà xướng lên theo.
Lúc này đến lượt nãi nãi bị chấn kinh.
"Trì Lẫm à, ngươi biết xướng sao?"
"Vâng, biết!"
Sau đó chính là màn mà Lâu Mịch từ phòng bếp ra thấy.
Gia gia nghe thấy phòng khách có người xướng Đan Châu kịch, còn gì bằng, trong nồi còn có đồ ăn chưa còn cạn nước, trực tiếp cầm nồi muôi liền chạy ra.
Người đối xướng khác lại chính là Trì Lẫm, gia gia cũng khiếp sợ nửa ngày.
Lúc sau Lâu Mịch giúp ông cần nồi muôi, để ông vội vàng gia nhập vào hiện trường xướng đối Đan Châu kịch.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!