Chương 14: Ngây thơ vũ trụ.

Ngụy Chước Ngưng ngồi xổm ở cửa thang máy suốt cả tiết đầu, mãi đến khi chuông tan học vang lên mới làm ra vẻ như không có chuyện gì, len lén vòng từ cửa sau vào lớp.

Trì Lẫm cảm thấy kế hoạch này của Ngụy Chước Ngưng khá hay, có thể tránh giao phong chính diện với các lão sư, cũng định theo nàng chờ đến giờ ra chơi. Nhưng ngay lúc Trì Lẫm định cùng nàng vào lớp, phía sau có người gọi với lại:

"Trì Lẫm!"

Trì Lẫm quay đầu lại, thấy một nam sinh cao hơn nàng cả cái đầu không biết khi nào đã đứng sau lưng nàng, trong tay cầm một cái ly pha lê trong suốt.

Bên trong là loại đồ uống pha màu xanh thiên thanh và hồng phấn trông như mộng ảo, chỉ còn nửa ly. Thỉnh thoảng có vài viên ngôi sao nhỏ màu cam vàng từ mặt nước nổi lên, vừa chạm vào thành ly liền tan biến, nổ tung thành những đóa hoa nhỏ.

Giống như pháo hoa được thả trong ly pha lê vậy.

Nam sinh kia mày kiếm mắt sáng, diện mạo cực kỳ đoan chính, khí chất sạch sẽ. Nhưng thứ đầu tiên thu hút ánh nhìn của Trì Lẫm lại không phải khuôn mặt anh tuấn đó, mà là món đồ uống kỳ lạ lấp lánh trong tay hắn.

Nam sinh nói: "Ngươi tối qua chắc ngủ muộn lắm nên mới trễ như vậy đúng không? Còn chưa ăn sáng à? Uống cái này đi, đủ no bụng á."

Trì Lẫm cảm thấy không khí có vẻ không đúng lắm, nên im lặng.

Không ngờ nam sinh kia không cho cơ hội, trực tiếp nắm cổ tay nàng, nhét ly nước vào tay nàng:

"Đừng khách sáo với ta. Ta là Đằng Giáng, ban 1. Gọi A Đằng là được rồi. Chiều nay có trận bóng rổ, đấu với đội tuyển trường 12. Ta để sẵn cho ngươi một chỗ VIP, nhớ đến sớm một chút."

Nói xong còn chớp chớp mắt với Trì Lẫm một cái rồi bỏ đi.

Khi Đằng Giáng rảo bước xuống khu lớp mũi nhọn ban 1, mấy nam sinh lập tức xông lên, câu tay qua vai hắn, vừa cười cợt vừa quay đầu liếc về phía Trì Lẫm.

Mấy tiểu hài tử này bụng dạ không đơn giản, tâm tư còn cong queo hơn đường hẻm. Quả nhiên là thời đại nào cũng có loại tay ăn chơi "đổi thang mà không đổi thuốc " như thế (chỉ đổi chiêu trò chứ bản chất chẳng khác gì nhau). Nghĩ đến đây, nàng lại nhớ đến Đại Nguyên cũng có mấy loại ăn chơi trác táng không khác gì hắn.

Lại nghĩ đến lần đầu tiên Bệ Hạ bày tỏ tình cảm với nàng, là dùng máu của chính mình viết nên một bài thơ tình đầy chân thành và thiết tha. Không chỉ thế, Bệ Hạ còn lý trí đến mức lôi toàn bộ điển cố từ cổ chí kim về các cặp phu thê có tu vi thâm sâu ra luận chứng, từng lời từng chữ đều đầy quyết tâm và thành ý.

Bệ Hạ vừa ngọt ngào tỏ tình vừa lý luận chứng minh, thật sự rất đáng yêu.

Dù Trì Lẫm bị Bệ Hạ trêu là người không hiểu phong tình, cũng tự nhận không hiểu lắm về tình yêu, nhưng nàng hiểu rõ ràng Bệ Hạ chân thành hơn những gã ăn chơi này gấp trăm lần.

Đồ uống đúng là đẹp mắt cũng khiến Trì Lẫm tò mò, nhưng nàng vẫn ném nó vào thùng rác.

Lưu Hủy Hân đang lén lút sơn lớp gel trong suốt lên móng tay giấu trong ngăn bàn, thì bị nam sinh ngồi phía trước gõ nhẹ vào bàn.

"Cái gì?"

Nam sinh nói: "Xem WeChat đi, ta vừa gửi cho ngươi bức ảnh. Nhanh lên xem, chắc chắn ngươi sẽ thích."

Lưu Hủy Hân: "Ảnh quỷ gì vậy."

Nam sinh nhướng mày: "Ảnh của Đằng Giáng."

Lưu Hủy Hân lập tức hai mắt sáng lên, mở WeChat.

Bạn trước bàn không lừa nàng, đúng là ảnh của Đằng Giáng mà nàng thầm yêu đã lâu. Trong ảnh, hắn cầm trên tay chẳng phải chính là món đồ uống hot nhất gần đây, vừa lên kệ là cháy hàng ngay lập tức, trong giới tình nhân chỉ cần chạm tay là bỏng — thức uống "Ngây Thơ Vũ Trụ" đó sao?

Không hổ là cao phú soái, thứ khó mua như vậy hắn cũng mua được... Chỉ là hắn định tặng "Ngây Thơ Vũ Trụ" cho ai?

"Ngây Thơ Vũ Trụ" chính là để tỏ tình mà!

Cái người đứng trước mặt hắn là ai vậy?!

Lưu Hủy Hân nhìn kỹ, cảm thấy bóng dáng ấy trông có phần quen quen.

Lưu Hủy Hân đang ép hỏi bạn trước bàn để moi thêm thông tin chi tiết, quần áo bạn này sắp bị nàng kéo toạc, thì Trì Lẫm vừa lúc đi vào phòng học và ngồi xuống.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!