Chương 12: Nơi đây gì cũng có, chỉ là không có Bệ Hạ.

Sau khi đào tẩu khỏi thang máy, Trì Lẫm cũng cảm thấy bản thân mình có chút trẻ con, sao bị trêu ghẹo vài câu là chịu không nổi?

Thực ra nàng vốn không thích những lời nhàn ngôn toái ngữ ấy.

Trưa nay, Trì Lẫm một mình đi bộ ra khỏi trường, băng qua hai con phố để tìm chỗ ăn trưa. Từ khi đến thời đại này, mỗi lần ăn cơm nàng đều thấy có chút khó khăn. Không phải vì không có gì ăn, mà là lựa chọn thực sự quá nhiều, món nào nàng cũng muốn thử, chọn đến hoa cả mắt.

Hôm nay nàng một mình đi ăn, không cần theo sở thích của Lưu Hủy Hân, có thể tự mình lựa chọn, ngược lại cảm thấy nhẹ nhàng không ít.

Đi đến một con phố nhỏ, thấy có một cửa hàng đặc biệt sầm uất, bên trong chật kín người, mọi người ngồi quây quần ăn cơm vừa nói chuyện phiếm, trên bàn món gì cũng có.

Ngay lúc nàng còn đang đứng ngó nghiêng, một người phục vụ tay xách một mâm to tướng vèo vèo chạy ngang qua, bước chân lanh lẹ, hóa ra là người thật, bằng xương bằng thịt. Vì những cửa hàng trước đây nàng đến đều là do AI phục vụ.

Cảm thấy cửa hàng này có nhiều hương vị "nhân tình" hơn những nơi trước.

Trì Lẫm mở cửa bước vào, một làn sóng nhiệt cùng tiếng người ồn ào ập vào mặt.

Đây là một quán ăn kiểu cũ hiếm hoi, khác hẳn với những tiệm cơm hiện đại đã phổ cập công nghệ tự phục vụ. Ở đây không có hệ thống đặt món ngay tại bàn, mà giống hệt như mấy chục năm trước — muốn ăn gì thì phải xếp hàng, gọi món trực tiếp, và giao tiếp mặt đối mặt với nhân viên.

Cũng vì vậy, khách đến quán phần lớn đều đã có tuổi, mang theo một tâm tình hoài niệm, như muốn quay lại với những ngày xưa cũ.

Trì Lẫm xếp hàng gọi một tô mì, thêm một phần xá xíu và một quả trứng, rồi gọi thêm sáu chiếc sủi cảo chiên.

"Chỉ chừng đó thôi hả?" Nhân viên phục vụ là một cô gái trẻ ngoài hai mươi, mặt mộc gần như không trang điểm, cười lên lại đặc biệt ngọt ngào, hỏi Trì Lẫm một câu khiến nàng vốn đã dao động lại càng thêm lưỡng lự.

Ánh mắt Trì Lẫm liếc sang bảng thực đơn to và sáng rực treo phía không xa nói: "Thêm một chai... bia."

"Xin lỗi." Nhân viên rất xin lỗi nhìn bộ đồng phục học sinh trên người nàng nói, "Chúng ta không bán rượu cho trẻ vị thành niên. Một ly Coca được không?"

Nhưng ta đã 32 tuổi rồi mà...

Trì Lẫm đau đớn gào thét trong lòng.

Cơ thể nguyên chủ còn 3 tháng nữa mới đến 18 tuổi, không có cách nào, chỉ có thể bỏ bia, chọn Coca.

Lúc thanh toán nàng còn cố tình hỏi một câu, ở đây có thể quét mặt thanh toán hay quét mã thanh toán. Lần trước mua bánh rán bị xấu hổ, nàng thật sự không muốn trải nghiệm cảm giác đó thêm một lần nào nữa.

Nhân viên nói cả hai đều được, xem nàng tiện phương thức nào thì chọn phương thức đó.

Tiện nhất vẫn là quét mặt, Trì Lẫm thanh toán xong thì phát hiện điện thoại nhận được một thông báo, vẫn là hệ thống quản lý tài khoản gia đình nhắc nhở nàng tháng này còn lại bao nhiêu tiền sinh hoạt.

Hôm nay buổi trưa này nàng tiêu 78 tệ. Tìm được một chỗ khuất trong quán để ngồi đợi đồ ăn, Trì Lẫm nhận được một đoạn tin nhắn thoại WeChat — là mẹ của nguyên chủ gửi đến.

Thực ra mấy ngày nay mẹ của nguyên chủ vẫn luôn gửi tin nhắn thoại, hỏi nàng học thế nào, đừng gây chuyện, có chuyện gì thì cứ hỏi tỷ tỷ...

Ban đầu nàng cũng không trả lời, nhưng đối phương vẫn siêng năng quan tâm hỏi thăm. Có thể thấy được, đối phương cũng không để ý nàng có trả lời hay không, dường như đã quen với việc bị đối xử lạnh nhạt.

Ngược lại làm Trì Lẫm có chút không nỡ.

Từ hệ thống Tiên sinh Trì Lẫm học cách sử dụng WeChat, thử trả lời nàng.

Ngay khi nhận được tin nhắn WeChat đầu tiên mà Trì Lẫm gửi, mẹ nàng lập tức hồi âm bằng một sticker khuôn mặt đầm đìa nước mắt:

"Ngươi cuối cũng chịu để ý mẹ... Mẹ cảm động quá, mẹ chưa bao giờ nghĩ mình lại có thể nhận được tin nhắn của ngươi trên WeChat..."

Đúng là tấm lòng cha mẹ khắp thế gian đều đáng thương, thời đại này bậc trưởng bối hóa ra lại hèn mọn như thế.

Lúc này mẹ lại gửi WeChat tới, hỏi nàng sao bữa trưa ăn gì mà lại tiêu ít tiền như vậy.

Hóa ra hệ thống quản lý tài khoản gia đình này có thể cho bậc trưởng bối ở xa ngàn dặm biết được mức độ tiêu tiền của mình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!