Chương 11: Kim thượng

Ngày kế, ta gặp được nội nhân ty sức (*) Đổng Thu Hòa ở Nghi Phượng Các.

(*) Ty sức là nơi phụ trách trang sức và dầu cao dưỡng nhan trong cung, đồng thời cũng dùng để gọi nữ quan chủ quản cơ quan này.

Cô tới trang điểm cho Miêu chiêu dung.

Hôm ấy, mới sáng tinh mơ, Miêu chiêu dung còn chưa thức giấc, cô đã đứng chờ trong sân gác. Cung nhân lâu năm trong gác gọi tên cô, mời cô vào, cô chỉ cười duyên, nhẹ nhàng nói: "Tôi đợi thêm chốc nữa."

Thân bận áo xanh cổ tròn, chân đi hài, eo thắt đai lưng đỏ, đầu đội miện khăn mềm bằng vải sa đen không điểm thúy, Thu Hòa ăn mặc đúng lối nữ quan bình thường nhất, khuôn mặt trắng nõn để mộc không phấn son, chỉ đính bên tóc mai đôi hoa cài bằng ngọc trắng hình trăng non.

Vóc dáng cô mảnh khảnh yểu điệu, tay bưng hộp tráp đứng bên cây trúc tía. Cành sương nhánh tuyết, khói mỏng cảnh mờ, nắng sớm đầu đông dát lên hình ảnh này một lớp màu khiến cảnh tượng như trong một bức tranh truyền thần vẽ bằng mực đạm.

Đợi đến khi Miêu chiêu dung ngủ dậy, ta đón Thu Hòa vào, vì có người khác bên cạnh nên ta không kịp thuật chuyện Thôi Bạch với cô.

Cô chải đầu cho Miêu chiêu dung xong, cài thêm một chiếc miện ngọc tấm lòng xanh, Miêu chiêu dung soi gương ngắm nghía, sắc mặt thích thú, hỏi cô: "Miện này có tên không?"

Thu Hòa gật đầu, đáp: "Tên là Cúc Hương Quỳnh ạ."

"Tên hay lắm." Miêu chiêu dung nói, "Cái miện này màu sắc mộc mạc, cũng không to, giản dị tinh xảo, không giống loại Trương nương tử hay đội, cứ phải dài rộng hai ba thước mới chịu, cô ả đội không chê mệt kể cũng siêu."

Thu Hoà mỉm cười, không tiếp lời, chỉ tỉ mỉ cân nhắc dung nhan chiêu dung trong gương, kiến nghị: "Màu sắc xiêm y và mũ miện của Miêu nương tử hôm nay đều mộc mạc cả, có thể điểm thêm một bông hoa điền (*) lên ấn đường."

(*) Trang sức hoa văn đính lên ấn đường hoặc tóc mai của phụ nữ thời xưa, có thể làm bằng bột (dạng như tò he), gọi là hoa bột, hoặc làm bằng vàng ngọc châu báu.

Miêu chiêu dung đồng ý, cô bèn lấy từ trong tráp ra một miếng hoa bột mỏng hình tường vi, nhẹ nhàng dán lên giữa hai hàng lông mày của chiêu dung, lại lấy bút trang điểm tô màu phết nhũ vàng lên.

Tráp vừa mở ra, cả buồng tức thì thơm nức.

Công chúa ngửi thấy, chạy tới nhón một miếng nghịch chơi: "Hoa bột này thơm quá."

Miêu chiêu dung cũng hỏi: "Mùi nịnh mũi đấy, làm bằng gì vậy?"

Thu Hòa đáp: "Dùng cam tùng, đàn hương, linh lăng, đinh hương mỗi hương một lượng, hoắc hương diệp, hoàng đan, bạch chỉ, hương mặc, hồi hương mỗi loại hai chỉ (*), nghiền vụn, hòa với mật, rót vào khuôn hình hoa tường vi, đợi khô rồi lấy ra, bôi thêm một lớp não xạ là được.

"(*) Đơn vị trọng lượng, mười chỉ bằng một lượng(một lượng bằng 50gr). Công chúa xen lời:"Thu Hòa, cái này chị tự điều chế ra à?"

"Vâng." Thu Hòa trả lời, lại bổ sung, "Thiếp đã dùng thử rồi, không hại da đâu ạ."

Công chúa tới bên cô, nhấc tay áo cô lên nhìn vào trong, Thu Hòa thẹn thùng rụt tay về, hỏi: "Công chúa nhìn gì vậy?"

Công chúa nói: "Mỗi lần chị cho các nương tử dùng gì cũng đều tự thử trước, mà da chị thì vừa mỏng vừa nhạy cảm, lần trước thử mỡ thơm cho Du nương tử, cổ tay đỏ ửng sưng vù, mấy ngày sau mới tiêu, ta muốn xem xem lần này có bị sưng nữa không."

Miêu chiêu dung nghe vậy cũng ân cần hỏi thăm: "Có lại làm tổn thương da ngươi không?"

"Không ạ, không ạ." Thu Hoa kéo tay áo che cổ tay đi, nói: "Thật sự không bị. Lần này thử một lần là đã được ngay, cũng không có hiện tượng sưng đỏ."

Trong khoảnh khắc cô nói vậy, công chúa đã thấy rõ được rồi nên cũng không hỏi lại nữa, thân thiết dắt tay Thu Hòa, bảo: "Lát nữa chị nán lại đi, chờ ta học xong, chúng ta cùng chơi xóc tiền."

Miêu chiêu dung thấy cô phân vân, cũng khuyên: "Hai ngày nay mình mẩy Du nương tử không khỏe lắm, hẳn cũng chẳng có tâm trạng đâu mà ăn diện, lát nữa ta sẽ sai người qua chỗ em ấy xin phép, hôm nay ngươi cứ ở lại đây đi.

"Cuối cùng, Thu Hòa bằng lòng, Miêu chiêu dung bèn cử người sang chỗ Du tiệp dư. Một chốc sau, thượng cung (*) giảng bài cho công chúa tới, công chúa dời gót sang thư phòng, lại lệnh ta và Thu Hòa theo hầu. (*) Một chức nữ quan thuộc Thượng cung cục. Hôm ấy thượng cung dạy"Nữ tắc" và "Quốc sử", công chúa nghe mà lơ đễnh, thần sắc Thu Hòa thì lại rất chuyên tâm, hiển nhiên cô nghe nội dung rất thấu đáo.

Giờ học kết thúc, công chúa lập tức dắt Thu Hòa chạy về sảnh, lại bắt đầu chơi xóc tiền, nhưng mới ngồi được một khắc thì nghe nội thị tiến vào báo quan gia giá lâm, đã ở ngoài cửa gác.

Mọi người trong gác đều đứng dậy, chia thành hai hàng trái phải nghênh tiếp quan gia.

Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy kim thượng ở khoảng cách gần, trước đây chỉ từng thấy chút bóng dáng ngài ngồi trên ngai ngự cao vời trong những buổi lễ cúng tế lớn và cáo sóc (*), sách phong, khoác áo bào vải sa đỏ thẫm, đội mão thông thiên, thêm phương tâm khúc lĩnh bằng la trắng (**), ngồi nghiêm chỉnh, ngôn từ thận trọng, để lại cho ta ấn tượng mờ nhạt tựa như tất thảy chân dung các vị hoàng đế.

(*) Buổi lễ vua và chư hầu đi Thái miếu nghe báo cáo và quyết định chính sự mồng một hằng tháng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!