Chương 47: (Vô Đề)

Bởi vì kiểu đàn ông mà họ thích là cùng một kiểu, Cao Nhị và Thịnh Thi Mông hận gặp nhau quá muộn, hận không thể nhận thân ngay tại chỗ.

Cao Nhị nói: "Chị tin rằng đối mặt với người mình thích, người đàn ông có lạnh lùng đến đâu cũng không nhịn được."

Thịnh Thi Mông gật đầu, nói tiếp: "Một người đàn ông nhìn thành thục trưởng thành chín chắn như vậy, chỉ khi đối mặt với chị mới có thể bộc lộ ra khía cạnh trẻ con ngây thơ của đàn ông, quả thực là sảng khoái."

"Chị em ruột khác cha khác mẹ của em."

"Hai mươi năm rồi, rốt cục chị cũng tìm được em."

"..."

Toàn bộ quá trình Thịnh Nịnh nghe các cô ở đó ảo tưởng yêu đương Ôn Diễn sẽ như thế nào, càng nghe càng ăn không nuốt nổi cơm.

Đây phải là người có nhiều tinh thần khiêu chiến và khuynh hướng tự ngược đãi mới có thể biến Ôn Diễn thành như vậy?

Càng nói chuyện, Cao Nhị càng cảm thấy khẩu vị của Thịnh Thi Mông giống mình, lại càng không nghĩ ra vì sao cô ấy lại thích Ôn Chinh.

"Chị em tốt, sao em lại thích Ôn Chinh? Rõ ràng em cũng thích kiểu như Ôn Diễn như chị mà."

Sắc mặt Thịnh Thi Mông cười nhạt.

Ngay từ đầu người cô theo đuổi là Ôn Diễn, chẳng qua anh không mắc câu nên cô mới đổi sang Ôn Chinh thôi.

"Tổng giám đốc Ôn thuộc loại thẻ SSR* hiếm có, em không có may mắn đó." Thịnh Thi Mông ho một tiếng: "Đương nhiên em chưa nói chị, chắc chắn cơ hội chị trúng số cao hơn em nhiều."

*Đây là một hình thức phân loại nhân vật, hero, quái vật,... theo mức độ hiếm (tiếng Anh: rare) trong game, super rare.

Cao Nhị nhìn Thịnh Thi Mông, lại nhìn Thịnh Nịnh.

Hai chị em không giống nhau, khí chất cũng rất khác nhau nhưng rõ ràng, hai người đều là mỹ nhân cấp bậc "X".

"Chị có nhiều cơ hội hơn em? Đừng trêu chị nữa, chị muốn lớn lên như em vậy, nếu không chị xông thẳng rồi cần dùng đầu óc gì nữa."

"Tổng giám đốc Ôn không nhìn mặt mũi." Thịnh Thi Mông nói.

"Vậy anh ấy nhìn trúng cái gì?"

Anh đang nhìn cái gì?

Đẳng cấp, gia thế, bối cảnh.

Nếu chỉ nói thích kiểu phụ nữ nào thì phần lớn đàn ông sẽ thích xinh đẹp, cá tính, mỗi người đàn ông có mỗi sở thích khác nhau nhưng nếu thật sự muốn chọn một người để chung sống cả đời thì phần lớn họ sẽ khôn khéo suy xét từ góc độ thực tế hơn.

Làm sao một người phụ nữ chỉ có vẻ đẹp có thể so sánh với một người phụ nữ không xinh đẹp nhưng xuất thân giàu có chứ.

Rõ ràng Ôn Diễn không phải là kiểu đàn ông sẽ lãng phí thời gian khi yêu đương với phụ nữ, bởi vậy nếu anh chọn vợ, anh sẽ bỏ qua điều kiện ngoại hình, có cũng được không có cũng không sao, chỉ cần quan tâm đ ến bối cảnh gia đình nhà gái mà anh coi trọng nhất thôi.

Đàn ông là một động vật thực tế như vậy.

Trong lòng Thịnh Thi Mông rất rõ ràng, cho nên đối với Cao Nhị nói cái gì "quản được Ôn Chinh" rồi khen ngợi các thứ, cô ấy cũng chỉ nghe tai trái lọt qua tai phải thôi.

Cao Nhị may mắn sinh ra trong một gia đình tốt, điều kiện của cô ấy đã đủ xứng với Ôn Diễn rồi.

Nhưng câu trả lời này là quá thực tế, không cần đập bể trái tim thiếu nữ của Cao Nhị.

Thịnh Thi Mông nói: "Dù sao em cũng không nói giỡn, chị cố lên nhé."

Cao Nhị được khuyến khích nên sảng khoái nói: "Không sao đâu, nếu ngày nào đó em chán ngấy Ôn Chinh rồi thì bất cứ lúc nào chị cũng hoan nghênh em thay đổi ý định cạnh tranh công bằng với chị."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!