Chương 39: (Vô Đề)

Thịnh Nịnh tức giận đến mức rượu xông lên não không phản bác lời anh mà yên lặng ngồi xổm trên mặt đất vò vò xoa xoa tuyết.

Ôn Diễn cho rằng cô còn muốn làm gia đình người tuyết mini nên không để ý tới cô.

Khi anh đắp, lăn hai quả cầu tuyết rồi đặt quả cầu tuyết nhỏ ở trên, quả cầu tuyết lớn ở dưới, mặc dù không có dụng cụ làm mũi và mắt nhưng có thể nhìn thấy thân hình mũm mĩm của người tuyết.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Ôn Diễn liếc mắt nhìn người tuyết mini do Thịnh Nịnh làm, trong giọng nói lạnh lùng xen lẫn vài phần khinh thường.

"Thấy chưa? Đây mới là người tuyết này."

Trả lời anh là quả cầu tuyết Thịnh Nịnh ném tới.

Cô vo tròn quả cầu tuyết rồi ném mạnh vào chân anh.

Cãi tay đôi với anh thì anh chẳng mất sợi lông nào, có giỏi thì "đấu một trận" ném tuyết thống khoái với cô đi.

Quả cầu tuyết đập vào ống quần Ôn Diễn sau đó nhanh chóng bể thành tuyết vụn.

Biểu cảm Ôn Diễn không thể tin nhìn cô: "Cô dám ném tôi?"

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Lòng Thịnh Nịnh không hề áy náy, "kiên cường" trả lời: "Đáng đời, ai bảo miệng anh thúi mỉa mai tôi."

Môi Ôn Diễn giật giật hỏi: "Uống rượu nên cô to gan hơn đúng không?"

"Gan tôi to sẵn rồi." Thịnh Nịnh khom lưng nắm một nắm tuyết trong tay: "Nếu không phải anh có tiền, ai thèm quen anh."

Người đàn ông vừa nghe lời này, tức giận lạnh lùng liếc cô một cái rồi tiện tay nắm lấy một nắm tuyết sau đó ném thẳng vào mặt cô.

Động tác của anh rất nhanh, Thịnh Nịnh không kịp phản ứng tránh đi nên cục tuyết bay thẳng vô mặt.

Cô dùng tay phủi tuyết trên mặt, miệng phụt phụt hai cái cho tuyết rớt xuống rồi hét to: "Tôi ném chân anh! Sao anh lại ném mặt tôi hả!!"

Ôn Diễn mỉa mai: "Do cô ném lệch thôi."

Anh chờ đó cho tôi!

Thịnh Nịnh vì chứng minh cho anh thấy mình không ném lệch, nên không cam lòng vào thế yếu nhanh chóng cầm một nắm tuyết từ trên mặt đất rồi ném vào người anh.

Người đàn ông phản ứng rất nhanh, nghiêng đầu dễ dàng tránh được sự "tấn công" của quả cầu tuyết từ cô.

Thịnh Nịnh cũng không phải kiểu người dễ dàng nhận thua, thua keo này ta bày keo khác, cục này không trúng, cô ném cục khác.

Nhưng ngay cả ném mấy cái cũng không trúng Ôn Diễn mà ngược lại, cánh tay, bụng và chân của cô đều liên tiếp trúng chiêu.

Thịnh Nịnh tức giận đến mức mất hết lý trí, trực tiếp ngồi xổm xuống, hai cánh tay vùi vào trong tuyết, ôm một đống tuyết lớn lên rồi đứng dậy cất chân bay thẳng tới trước mặt người đàn ông, cô tính bỏ việc "công kích" từ xa đi, trực tiếp cho anh một đòn vật lý cận chiến nghiêm trọng.

Người đàn ông nhìn bộ dáng hùng hổ dữ tợn của cô nàng thì cũng sửng sốt một chút, thế mà cũng không tránh đi, chỉ muốn nhìn xem có phải cô thật sự uống say đến mức đầu óc lên mây mới dám làm như vậy với anh hay không.

Kết quả bởi vì cô gái này chạy quá nhanh trong tuyết, chân trái chân phải "hun hít" nhau nên đã ngã sấp mặt khi cách anh vài bước.

Bụp một tiếng, cả người đều vui vào trong tuyết.

Thịnh Nịnh ngã xuống, rồi nằm sấp tại chỗ nửa ngày không có phản ứng, sau đó cô nghe thấy tiếng cười trầm thấp nhưng sảng khoái của Ôn Diễn.

Diện tích cây xanh trên quảng trường công cộng rộng lớn, tiếng gió lạnh gào thét kèm theo những bông tuyết đột ngột, người đàn ông bị cô làm rộn đến mức cười thoải mái, cười thẳng đến không nhịn được mới vịn trán thở dài, tiếng cười trầm thấp tràn ra từ cổ họng giống như đàn cello tấu lên nhưng khi nó bay vào tai Thịnh Nịnh lại không dễ nghe như vậy, còn rất chi là chói tai, đây là đang vũ nhục nhân cách của cô.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!