Chương 25: (Vô Đề)

"Hôm nay em có lịch gì không?"

"Có." Thịnh Thi Mông nói: "Em định đi xem phim."

"Xem phim?" Giọng điệu của Ôn Chinh căng thẳng: "Đi với ai?"

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Thịnh Thi Mông: "Em đi một mình."

Đột nhiên Ôn Chinh bật cười: "Em đi xem phim một mình?"

"Đúng vậy."

"Thế em có bạn trai để làm gì?"

Thịnh Thi Mông sững sờ, nhanh chóng lý giải ý tứ của anh ta, hỏi: "Nhưng không phải anh không thích xem phim sao?"

Lúc trước cô ấy nói muốn xem phim, anh ta đều trực tiếp chuyển tiền mấy tấm vé xem phim để cô ấy hẹn bạn học cùng đi.

Bên Ôn chinh im lặng mấy giây, hỏi: "Thỉnh thoảng cũng xem. Em có cần anh đi cùng em không?"

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Bạn học đều bận, chị Thịnh Nịnh cũng bận, Thịnh Thi Mông cảm thấy đúng là một mình đi xem phim hơi tủi thân thật, vốn dĩ cũng không định đi xem, thế nhưng Ôn Chinh chủ động nói muốn đi cùng cô ấy, tất nhiên cô ấy không có lý do gì để từ chối rồi.

Cô ấy muốn xem một bộ phim tình yêu của Nhật Bản vô cùng văn học nghệ thuật.

Văn học nghệ thuật đến mức gì đó, gần như các cảnh trong phim đều là trạng thái tĩnh, người thích phong cách này sẽ cảm thấy rất đẹp, không thích phong cách này sẽ cảm thấy vô cùng nhàm chán.

Trước khi xem phim cô ấy đã cảnh báo trước cho Ôn Chinh thế nhưng Ôn Chinh không để ý nhiều.

Sau đó quả nhiên, người đàn ông không có hứng thú đối với kiểu phim điện ảnh tình cảm văn học nghệ thuật.

Cùng xem không được nửa tiếng, Ôn Chinh hơi mệt mỏi.

Thịnh Thi Mông tự mình xem đến nhập tâm, thỉnh thoảng liếc người đàn ông bên cạnh, phát hiện thế mà anh ta đã chìm vào giấc ngủ rồi.

Cô ấy không nói lên lời lắm, lại hơi buồn cười, không làm phiền anh ta đang ngủ, tiếp tục xem phim của mình.

Phim điện ảnh tình cảm văn học nghệ thuật, đến nhạc nền cũng không ồn ào, Ôn Chinh ngủ một giấc đến lúc kết thúc phim.

Xem xong phim ra ngoài, Ôn Chinh hỏi cô ấy vé xem phim bao nhiêu tiền, anh ta chuyển khoản cho cô ấy.

Thịnh Thi Mông lại nói: "Không cần, em mời anh."

Trước giờ Ôn Chinh chưa từng được con gái mời, cảm thấy rất mới lạ: "Thật hay giả vậy?"

Thịnh Thi Mông gật đầu: "Là thật, lúc trước chúng ta hẹn hò, anh đều dẫn em đi mấy chỗ rất đắt tiền, chắc chắn là em không thể mời nổi. Xem phim thì em vẫn có thể mời được."

Sau đó cô ấy muốn mua cốc trà sữa uống, Ôn Chinh nói muốn mua cho cô ấy, cô ấy cũng nói cái này rẻ, không cần anh ta trả tiền.

Thịnh Thi Mông hỏi anh ta có muốn uống trà sữa không, Ôn Chinh nói không cần, anh ta không thích đồ ngọt.

Cũng đúng, anh ta cũng không phải sinh viên hơn hai mươi tuổi ngây thơ mới lớn.

Thịnh Thi Mông không để ý, đứng xếp hàng ở trước cửa quán trà sữa.

Dáng vẻ của cô ấy xinh đẹp, dáng người Ôn Chinh lại cao, mặc cả người đồ hiệu, lúc xếp hàng có rất nhiều người âm thầm liếc nhìn hai người họ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!