Thịnh Nịnh gửi lại cho Thịnh Thi Mông một chuỗi dấu ba chấm.
Nói gì mà bị Ôn Chinh bỏ chỉ là lo bò trắng răng mà thôi, làm hại trái tim của Thịnh Nịnh hai ngày nay như bị treo lên cao.
Bây giờ cuối cùng cũng có thể hạ xuống được rồi, có thể tập trung chuẩn bị cho kỳ thi được rồi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thịnh Nịnh sắp tốt nghiệp, theo quy định của chuyên ngành thì cô thi qua kỳ thi chuyên ngành, cầm được chứng chỉ phiên dịch hội nghị chuyên nghiệp, mới có thể chính thức trở thành một phiên dịch viên hội nghị chuyên nghiệp được.
Vốn dĩ cô có ý định ở lại trường làm người hướng dẫn nhưng bây giờ cô và giáo sư hướng dẫn đã xé rách da mặt, đoán chừng là cô phải cút xéo khỏi học viện Cao Phiên ngay sau khi cô nhận bằng tốt nghiệp.
Đới Xuân Minh nói cô muốn thi vào bộ ngoại giao, điều kiện tiên quyết là cô phải có năng lực.
Chính là so với bảng báo cáo kinh khủng như địa ngục, mấy nghìn người đi cây cầu độc mộc, có thể thi vượt qua được kì thi hay không mới là vấn đề.
Nếu không vượt qua kỳ thi, vậy thì chỉ có thể nộp đơn vào công ty làm phiên dịch viên.
Nhưng những công ty bây giờ đều cạnh tranh khốc liệt. Học bá ở khắp nơi, nếu cô muốn vào một công ty lớn một chút, giống như tập đoàn Hưng Dật hay những công ty xí nghiệp thương mại đứng vị trí số một số hai, ngoại trừ chứng chỉ có thể chứng minh năng lực chuyên môn, tốt nhất vẫn là phải có kinh nghiệm thực tập.
Thịnh Nịnh lại bắt đầu đau đầu. Bởi vì dịch tập thơ, cô đã bỏ lỡ thời gian thực tập tốt nhất vào kỳ nghỉ hè.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bây giờ những người khác trong lớp đều đã hoàn thành nhiệm vụ của mình, đến lúc đó cô còn phải tìm một nơi thực tập trong kỳ nghỉ đông ngắn ngủi của mình, để bổ sung kinh nghiệm thực tập bị thiếu trong kỳ nghỉ hè.
Lên rất nhiều kế hoạch công việc, đột nhiên cô phát hiện không có con đường nào là dễ dàng.
Lúc này cô càng hâm mộ những người vừa sinh ra đã có tất cả, ví dụ như Ôn Diễn.
Thịnh Nịnh thở dài, nằm dài xuống bàn.
"Sao vậy? Học đến nổi ngất đi luôn rồi hả?"
Qúy Vũ Hàm ở trong ký túc xá đọc sách với cô, thấy vậy thì bị dọa sợ, lập tức quay đầu lại.
Thịnh Nịnh ngẩng đầu lên, không hơi sức lực nào: "Còn chưa chết."
Qúy Vũ Hàm thở phào nhẹ nhõm: "Làm tớ sợ muốn chết đi được. Tớ nghe thấy tiếng bịch tưởng cậu bị gì nữa chứ."
"Tớ chỉ là hơi lo lắng cho tương lai mà thôi." Thịnh Nịnh nói: "Cuộc sống thật không dễ dàng mà."
"Cậu buồn vì ông Đới không đưa cậu đi tham gia hội nghị thượng đỉnh lần này hả?" Qúy Vũ Hàm nghiêng người nói: "Vậy để tớ nói cho cậu một tin tốt. Danh sách tham gia hội nghị thượng đỉnh vừa được công bố, ở trong nhóm trò chuyện á, cậu xem đi."
"Tớ không đùa đâu." Thịnh Nịnh không có hứng thú: "Đã ồn ào đến bước này, nhất định Đới Xuân Minh sẽ mang cháu gái của ông ta đi."
"Sai rồi." Qúy Vũ Hàm xua tay với cô: "Người được dẫn đi là một ban nam lớp chúng ta, không phải Đới Doanh Doanh."
Thịnh Nịnh kinh ngạc: "Sao lại có thể như vậy được?"
Ngày hôm đó cô rõ ràng nhìn thấy Đới Xuân Minh cầm cuốn [Diamonds and Stones] đến tìm Ôn Diễn mà.
"Vậy thì tớ không biết." Quý Vũ Hàm vui vẻ cười: "Đới Doanh Doanh đều khiêm tốn ở trước mặt người khác, nói gì mà không có đâu chuyện đó còn chưa quyết định. Cười chết mất. Thật sự là khiêm tốn biến cái vị trí của mình thành không có luôn."
Thịnh Nịnh mím môi, không biết đang suy nghĩ gì.
Qúy Vũ Hàm nghiêng đầu nhìn cô: "Tin tốt này cũng không làm cậu vui vẻ lên hả?"
Thịnh Nịnh: "Có vui hơn một chút."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!