Với hợp đồng này bên A có thể thất hứa bất cứ lúc nào, nếu cô muốn ký vậy thì cô chính là đồ ngu ngốc.
Nhưng lúc này Thịnh Nịnh không thể không thừa nhận cô rất rung động trước lời đề nghị của Ôn Diễn.
Gửi thư lên email trường không được, nếu dựa vào chính mình, khiếu nại lên cục giáo dục cũng phải mất cả một quá trình.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đăng lên mạng, chưa nói đến việc có giải quyết được quyền lợi hay không, cô còn phải lo lắng đến hậu quả có thể xảy ra khi danh tiếng nhà trường bị tụt dốc, sau đó nhà trường quy trách nhiệm về phía cô.
Tại sao mấy đàn anh đàn chị của cô lại chọn cách im lặng, Thịnh Nịnh biết rất rõ nguyên nhân.
Vì một quyền tác giả không quan trọng mà bôn ba khắp nơi, vứt bỏ thời gian và sức lực quý giá nhất, bọn họ không thể gánh nổi cái giá thất bại trong việc bảo vệ quyền lợi của mình.
"Nếu tôi đồng ý." Thịnh Nịnh chưa từ bỏ ý định hỏi: "Vậy chuyện hợp đồng ngài không thay đổi chứ?"
Cô thực sự sợ anh sẽ hối hận.
Dù sao nhà tư bản là máu lạnh vô tình, cô không thể dùng căn nhà đó để đánh cược nhân phẩm của anh được.
"Làm sao cô có thể chứng minh được với tôi sự chân thành của cô?" Ôn Diễn hỏi: "Dù sao Thịnh Thi Mông cũng là em gái của cô mà."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Thịnh Thi Mông không phải em gái của tôi." Thịnh Nịnh dừng lại, nói: "Em ấy là con gái của mẹ kế tôi."
Ôn Diễn thực sự không biết chuyện này, nhướng mày kinh ngạc.
Lúc đầu chỉ cho người đi tra bối cảnh gia đình của Thịnh Thi Mông, bố cô ấy là quản lý của một doanh nghiệp nhỏ, mẹ thì không có việc làm, còn có một chị gái hơn cô ấy ba tuổi, cũng đang theo học ở Yên Thành, chính là Thịnh Nịnh.
Những điều này cũng đủ để Ôn Hưng Dật mở miệng ngăn cản rồi, còn những chuyện khác, nhà họ Ôn không có hứng thú.
Lý do bố mẹ Thịnh Nịnh ly hôn rất đơn giản.
Vốn là sau khi bố mẹ ly hôn, Thịnh Nịnh tạm thời được mẹ chăm sóc.
Nhưng bố cô nhanh chóng tái hôn sau khi ngoại tình khiến cho mẹ cô rất đau khổ. Để dứt khoát thoát khỏi cuộc hôn nhân thất bại này, mẹ cô ra nước ngoài để chữa lành vết thương, từ bỏ quyền nuôi dưỡng Thịnh Nịnh, mỗi năm gửi cho cô hai lần tiền sinh hoạt phí khá cao.
Lúc đó Thịnh Nịnh chỉ mới bảy tuổi, cô không tình nguyện cũng vẫn chỉ có thể sống cùng với bổ.
Cô rất ghét mẹ kế, cũng rất ghét đứa em gái mà mẹ kế mang đến.
Ngay cả khi Thịnh Thi Mông thay đổi họ giống như của cô, thậm chí ngay cả tên còn thêm chữ Mông cân xứng với tên của cô, nhưng trong một đoạn thời gian rất dài, cô vẫn không cho rằng Thịnh Thi Mông là em gái của cô.
*Thịnh Nịnh () và Thịnh Thi Mông (): Hai chữ cuối cùng trong tên của hai người ghép lại là Ninh Mông (), nghĩa là quả chanh.
Bình thường cô còn bắt nạt Thịnh Thi Mông.
Không biết Thịnh Thi Mông có phải là người không tim không phổi hay không, cố chấp đi sau lưng cô, gọi chị chị chị.
Sau bao nhiêu năm, các tin nói xấu của mấy bà cô hàng xóm bàn tán đã sớm biến mất vào các con hẻm ngõ nhỏ. Chuyện này cũng dần dần bị lãng quên. Chỉ đến khi mấy người già tụ tập đánh bài cắn hạt dưa, không tìm thấy thú vui nào khác, mới nhắc lại chuyện trước đây.
Nhưng đối với những đứa trẻ trong gia đình câu chuyện đó, đó sẽ là một kỷ niệm khó quên trong suốt cuộc đời này.
Gặp được một người chị như cô, cũng may Thịnh Thi Mông lớn lên vẫn rất lạc quan.
Sau khi Thịnh Nịnh nói mối quan hệ thực sự của cô với Thịnh Thi Mông, cuối cùng bình tĩnh kết luận: "... Vì vậy quan hệ của tôi và em ấy không tốt lắm, vì vậy ngài không cần phải lo lắng tôi mềm lòng với em ấy."
Dù sao cũng là nói dối, lúc nói lời này cô rất chột dạ, ánh mắt dần dần rũ xuống.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!