Chương 7: (Vô Đề)

Ngày hạ huyệt, Sở Kỳ An và Tống Thù cùng nhau đến.

Sở Kỳ An tỏ ra rất bình tĩnh từ đầu đến cuối.

Cho đến khi một cung nữ rụt rè tiến lại gần, đưa cho Tống Thù một vật: "Hoàng hậu nương nương, đây là vật được vớt từ hồ sen, hình như là thứ mà trước đó người muốn có."

Đó là miếng ngọc bội, ngọc phỉ thúy bên trong, bên ngoài được chạm khắc hình thân trúc bằng vàng.

Chính là miếng ngọc ta đã đeo suốt nhiều năm, rồi ném xuống hồ sen.

Tống Thù khẽ trách: "Đồ gì mà xui xẻo thế, ta không cần!"

Nàng định tiện tay ném đi, nhưng Sở Kỳ An đột nhiên lên tiếng: "Đưa đây."

Không hiểu sao, ngay khi miếng ngọc được đặt vào tay Sở Kỳ An, lớp vàng bên ngoài đột ngột rơi ra.

Miếng ngọc bội vỡ thành nhiều mảnh.

Nhìn vào những cạnh gãy nát, rõ ràng miếng ngọc đã bị vỡ từ rất lâu.

Sở Kỳ An ngẩn người: "Ngọc vỡ?"

Người ta thường nói, ngọc có thể bảo vệ chủ nhân, nhưng khi ngọc vỡ thì lại là điềm gở, có thể mang đến tai họa.

Làm sao trong cung của ta, nơi đầy rẫy những báu vật, ta lại chọn đeo một miếng ngọc đã vỡ?

Ngân Kiều với đôi mắt đỏ hoe, khẽ nói:

"Nương nương từng nói với nô tỳ, miếng ngọc bội này là món quà đầu tiên Hoàng thượng tặng cho nàng khi hai người mới gặp mặt."

Sở Kỳ An chec lặng.

Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia

"Trong lần nàng hộ giá cho Hoàng thượng trong trận chiến đoạt vị, thuộc hạ của Thái tử đã b.ắ. n một mũi tên, miếng ngọc bội này đã đỡ lấy mũi tên ấy.

"Miếng ngọc bội vì vậy mà vỡ. Nương nương đã nhờ thợ dùng vàng để gắn lại, tạo thành lớp vỏ bọc bên ngoài.

"Nàng nói, đeo miếng ngọc này, mọi tai họa sẽ đổ lên nàng, còn phúc lộc đều sẽ dành cho Hoàng thượng.

"Nàng yêu Hoàng thượng, nên cam tâm tình nguyện thay người gánh lấy tai ương."

Đột nhiên, nắp quan tài bị bật mở.

Tiếng người ồn ào vang lên, có tiếng thái giám và cung nữ ngăn cản, có cả tiếng khóc thét của Tống Thù.

Sở Kỳ An đang gọi tên ta: "A Tụng, A Tụng. Trẫm đến rồi, trẫm đến để ở bên nàng…"

Hắn như phát điên, đôi mắt đỏ ngầu, giãy giụa muốn nằm vào trong quan tài cùng ta.

Tống Thù gào lên: "Còn không mau kéo Hoàng thượng ra…"

Cảnh tượng hỗn loạn, cuối cùng, Sở Kỳ An bị cung nhân mạnh mẽ kéo ra khỏi đó.

Nắp quan tài được đóng lại, chôn sâu dưới lòng đất.

Một lúc lâu sau, ta dần dần lấy lại hơi thở.

Khi mở mắt ra, thứ đầu tiên đập vào mắt ta là đống vàng bạc châu báu đầy ắp trong quan tài, suýt nữa làm ta lóa mắt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!