Chương 5: (Vô Đề)

21.

Ngoài sân đã có một đám hầu gái, bà vú mai phục sẵn. Khi nghe thấy tiếng của Đậu Khấu, mọi người lập tức xông tới.

Có người vội vã thắp nến, có người chạy ra ngoài gọi người.

"Ôi trời, di nương, di nương làm như vậy không cảm thấy sẽ khiến Tam gia thất vọng hay sao!"

"Toàn bộ danh dự của Tạ phủ đều bị di nương làm mất sạch cả rồi!"

Đậu Khấu vội vàng đổ tội lên đầu ta, khi nàng ta vừa dứt lời mới nhận ra tình hình có chút không ổn. Các hầu gái nhìn nhau, mười mấy đôi mắt đều đổ dồn về phía người đàn ông đang gãi ngứa điên cuồng, có vẻ như không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Lưu ma ma bước tới, đột nhiên hét lên:

"Ôi chao, đây không phải là Trương Tam đánh xe sao!"

"Trước đây, chính di nương đã nhờ Trương Tam đưa về phủ, suốt đường đều nhìn chằm chằm vào Trương Tam."

"Không ngờ chỉ vài ngày mà di nương lại như thế với hắn…"

Không thể không nói, làm việc vẫn cần phải có người lão làng trải đời. Những tiểu nha hoàn đã ngây ra, ngay cả Đậu Khấu cũng đứng bên cạnh ngẩn người. Vào lúc quan trọng này, chỉ có Lưu ma ma là nhớ rõ nhiệm vụ của mình.

Nhưng câu nói của bà ta lúc này lại không hợp cảnh chút nào cả. Vì dáng vẻ của Trương Tam trông rất đáng sợ, không giống người đến lén lút mà là giống như bị ma ám. Hắn ta vừa kêu lên thảm thiết vừa gãi mặt, gần như muốn cào rách cả thịt.

"Lưu ma ma, cứu ta với!"

"Ngứa quá, ngứa quá!"

Lưu ma ma giậm chân, kéo tay Đậu Khấu.

"Phải làm sao bây giờ, phu nhân và Tam gia sắp đến rồi!"

Đậu Khấu quay mắt, ra lệnh cho hai bà vú khác giữ chặt Trương Tam.

"Đánh ngất hắn ta đi!"

22.

Khi Tạ Thời An đến, khuôn mặt đầy vẻ tức giận, Trương Tam đã bị trói chặt, ném xuống đất. Còn ta thì bị người ta giữ chặt, quỳ bên cạnh Trương Tam.

Trên đất là chiếc váy của ta đã bị xé rách, nhìn rất mờ ám. Tạ Thời An nghiến răng, trừng mắt nhìn ta, một lúc lâu sau mới run rẩy hỏi Đậu Khấu:

"Ngươi nói đi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?!"

"Nói hết mọi chuyện, không được giấu giếm một chữ nào!"

Diệp Uyển Thanh lo lắng vỗ lưng hắn,

"Phu quân, đừng vì tức giận mà đổ bệnh!"

Các thủ đoạn của phụ nữ trong hậu viện thực ra không có gì đặc biệt, cứ qua lại vài chiêu là hết.

Nhưng đàn ông lại luôn bị lừa, thật kỳ lạ. Trương Tam trông không có gì nổi bật, là người bình thường, sao ta lại đi gian díu với hắn ta chứ?

Tạ Thời An bình thường trông khá thông minh, sao lúc này lại ngu si mà tin tưởng những thứ giả tạo trước mắt như thế này?

"Khụ khụ!"

Đậu Khấu ho nhẹ một tiếng, vừa định lên tiếng thì đột nhiên phát hiện mình không thể nói được. Lưỡi nàng ta nhanh chóng sưng lên, đến nỗi không thể đóng miệng lại. Nhìn qua, như thể trong miệng có một mảng sưng thật lớn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!