Chương 32: Tắm mưa

Lễ trung thu qua đi, mọi người trở về với cuộc sống cũ. Kẻ cần đi làm thì đi làm, người cần đi học thì sẽ đi học.

Cuộc sống của Sở Hòa trôi qua, mặc dù không bình thản như những người khác vì có sự xuất hiện của Tiểu Ái Nhi những cũng được gọi là tạm ổn.

Dù sao cô ấy cùng lắm cũng chỉ chèn ép cậu làm vài việc nặng hoặc mắng chửi cậu, còn lại thời gian đều ở cùng Bạch Dương Vĩ cho nên xem như cũng dễ thở rồi.

Chỉ tiếc là hôm nay Bạch Dương Vĩ buổi chiều sẽ đi công tác, nhưng Tiểu Ái Nhi sẽ ở nhà vì cô sẽ thay hắn quản lí công ty hai ngày. Tức là… Ngôi nhà này Tiểu Ái Nhi có quyền làm chủ ở đây.

Buổi sáng Bạch Dương Vĩ ở nhà uống một tách cafe nóng do Sở Hòa mua, tay bên trái vẫn mang mang vòng tay con lân mà do cậu chọn. Tiểu Ái Nhi khi sáng vừa nhận cuộc gọi của mẹ hắn thì chạy đi về chính mất, còn hứa là sẽ về đúng giờ để tiễn hắn.

Thành ra là hiện tại Bạch Dương Vĩ đang ở trong thư phòng, một mình thư giãn bản thân.

Cốc! Cốc!

Tiếng gõ cửa vang lên, Bạch Dương Vĩ đáp.

" Vào đi"

Quản gia mặc bộ đồ vest đen, cẩn thận đi vào, kính trọng đáp.

"Cậu chủ, đồ đạc đã được sắp xếp vào vali rồi ạ"

Bạch Dương Vĩ gật đâu, không cảm xúc đáp.

"Ừm! Tốt lắm, Sở Hòa đâu?"

Bạch Dương Vĩ nhấp một ngụm cafe, lật tiếp một trang báo. Ánh mắt không hề nhìn đến quản gia, chỉ một mực hỏi thăm Sở Hòa.

Quản gia lại rất kính trọng trả lời lại.

" Cậu ấy đang ở dưới bếp nấu thức ăn ạ. Hôm nay trời mưa, Sở Hòa có lẽ muốn nấu chút súp cho mọi người ăn"

Trời hôm nay bỗng dưng mưa lớn, vừa nãy Sở Hòa rất thích tắm mưa. Vừa nãy lúc nói chuyện với hắn còn ngẩn người nhìn ra ngoài trời, ánh mắt ngây ngốc đáng yêu đến lạ.

Bạch Dương Vĩ khóe mắt cong lên, nói với quản gia.

"Quản gia, mau gọi Sở Hòa vào đây cho tôi"

Quản gia nhận được lời yêu cầu thì lập tức rời đi, hắn nhìn hình con lân trên tay. Lắc lắc nó vài cái, từ trong tủ làm việc lấy ra một chiếc hộp.

Cốc! Cốc!

Tiếng gõ cửa lại một lần nữa vang lên, người lần này đến là Sở Hòa. Sau khi được sự đồng ý của hắn thì cậu mở cửa bước vào.

" Sở Hòa!"

Bạch Dương Vĩ vừa thấy cậu lập tức nở nụ cười, Sở Hòa ngơ ngác làm ra kí hiệu ngôn ngữ.

"Cậu chủ muốn ăn gì sao?"

Bạch Dương Vĩ lắc đầu, lắc đầu không muốn. Sau đó còn phẩy tay với cậu, tỏ ý muốn cậu đến đây.

Sở Hòa ngoan ngoãn bước đến, Bạch Dương Vĩ đẩy chiếc hộp đến gần cậu.

"Tặng cho cậu!"

Sở Hòa ngẩng đầu khó hiểu, Bạch Dương Vĩ cười cười nói.

"Mau chóng mở ra xem đi"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!