Bạch Cảnh Văn vẫn tiếp tục nhìn chằm chằm vào cậu, khiến Hạ Trí buộc phải tiến lên phía trước: "Huấn luyện viên Bạch, xin hỏi…"
"Có chuyện gì muốn hỏi?" Hạ Trí chưa kịp nói hết câu, Diệp Lân đã bày ra tư thế chuẩn bị đứng dậy, quay đầu nói: "Hạ Trí, cậu ở đường bơi thứ sáu."
"A…" Hạ Trí vội vã bước đến đường bơi của mình, nhanh chóng vào tư thế sẵn sàng.
"Xin lỗi, huấn luyện viên Bạch, là em quên nhắc Hạ Trí, dù sao thì cậu ấy cũng không có trong nhóm WeChat của đội," Diệp Lân giải thích.
"Lạc Ly — tập huấn xong, in cho cậu ấy một bảng lịch trình tập luyện!"
"Vâng." Lạc Ly đáp lại dứt khoát.
Hạ Trí thầm nghĩ, Diệp Lân chắc chắn không thể nào quên nhắc mình về bài kiểm tra này, trừ khi anh cố ý không nói.
"Gì thế, chỉ vậy thôi mà đã mất tập trung à?"
Giọng Diệp Lân đột nhiên trầm xuống, lạnh lùng hơn hẳn so với vẻ dịu dàng thường ngày.
Hạ Trí lúc này mới ngộ ra rằng Diệp Lân cố ý không nói để cậu phải tập trung điều chỉnh tâm lý trong những tình huống bất ngờ.
Trong các giải đấu thực sự, các tình huống đột ngột xảy ra còn nghiêm trọng hơn việc bị gọi bất ngờ lên vạch xuất phát rất nhiều.
Hạ Trí hít sâu một hơi, gạt hết những suy nghĩ lộn xộn trong đầu, toàn tâm tập trung vào cuộc thi sắp tới.
"Tuýt——" Tiếng còi vang lên, các vận động viên đồng loạt nhảy xuống nước.
Hạ Trí lao xuống làn nước xanh biếc, ánh mắt của các huấn luyện viên đều hiép lại, đội trưởng Lạc Ly khoanh tay, đi dọc theo thành hồ bơi, chăm chú quan sát từng cử động của Hạ Trí.
Phong cách bơi của Hạ Trí khiến Lạc Ly ngạc nhiên, tư thế vô cùng chuẩn mực, mỗi cú quạt tay và đập chân đều đầy sức mạnh, quan trọng hơn là cậu toát lên sự nhịp nhàng hài hòa với dòng nước, như thể cậu và nước hòa quyện thành một.
Trong năm mươi mét đầu tiên, cả Hạ Trí và Diệp Lân đều chưa vào tốc độ tối đa nhưng đã tạo khoảng cách nhất định với các thành viên còn lại, khoảng cách này tuy chưa lớn nhưng sau khi quay đầu ở mốc giữa, nó sẽ khiến các đối thủ khó lòng bám đuổi.
Động tác quay đầu của Hạ Trí cũng vô cùng mượt mà, tạo nên một sự liền mạch hoàn hảo, khi cơ thể cậu dãn ra, từng cử động trông như một tác phẩm nghệ thuật khiến người khác không thể rời mắt.
Hai mươi lăm mét cuối cùng, cả Hạ Trí và Diệp Lân đồng loạt tăng tốc, bắt đầu cuộc đua về sức mạnh và tốc độ.
Nước bắn tung tóe, cả hai cuốn hút ánh nhìn của mọi người, như thể họ sẽ lao mạnh vào thành bể khiến nó vỡ tan, các thành viên trên bờ không kìm được mà dâng trào cảm xúc.
Lâm Tiểu Thiên hét lên: "Hạ Trí — cố lên! Hạ Trí! Hạ Trí!"
"Hạ Trí — vượt qua Diệp Lân rồi kìa!" Triệu Hùng phấn khích la lớn.
Từ khi gia nhập đội bơi, họ chưa từng thấy ai có thể vượt qua Diệp Lân, sự xuất hiện của Hạ Trí khiến họ cảm thấy Diệp Lân không còn là người bất khả chiến bại.
Lạc Ly nhướn mày một chút, anh ấy biết rất rõ, Diệp Lân vẫn có thể tăng tốc thêm nữa.
Quả nhiên, trong khoảng bảy, tám mét cuối, Diệp Lân đập chân mạnh như thể muốn phá vỡ cả hồ bơi, các thành viên đứng bên bờ đều trợn tròn mắt.
Trong nước, Hạ Trí quyết định không lấy hơi nữa, tăng cường đập chân, không hề thua kém Diệp Lân.
Cậu nhớ lại những lần thi bơi cùng Bĩ Bĩ, mỗi một lần cậu luôn thi đấu với tinh thần nghiêm túc nhất!
Nhịp độ của cả hai đột ngột được đẩy lên, Lạc Ly từng lo rằng việc tăng tốc này sẽ phá vỡ sự nhịp nhàng trong lối bơi của Hạ Trí, nhưng anh ấy nhận ra, chính trong những mét cuối cùng này, Hạ Trí lại thể hiện được sức mạnh và sự cân bằng chưa từng thấy.
Nhờ có một đối thủ như Hạ Trí, Diệp Lân như bừng cháy, dốc hết sức mình lao tới vạch đích.
Khi cả hai chạm tay vào thành bể, bầu không khí náo nhiệt trong hồ bơi chợt trở nên tĩnh lặng.
Mọi người đều nín thở, chờ đợi huấn luyện viên thông báo kết quả thi đấu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!