Chương 20: Dỗ dành nhóc con

"Đối xử với Bĩ Bĩ phải kiên nhẫn một chút nhé."

"Ừ, biết rồi. Yên tâm đi, Minh Ca!"

Hạ Trí mang kính bơi vào, sau đó đi đến hồ bơi.

Con cá heo nhỏ Bĩ Bĩ đang nổi ở đó, không có chút dáng vẻ hoạt bát nào, bên cạnh nó là một quả bóng nhỏ màu cam, nhưng ngay cả đụng nó cũng chẳng thèm đụng vào quả bóng nhỏ đó.

"Bé con này lại đang làm bộ giận hờn sao?"

Hạ Trí khẽ nhếch môi cười, cậu khom người xuống, lưu loát nhảy xuống nước, tạo thành một vòng cung mềm mại rồi rơi xuống mặt nước.

Quả nhiên, con cá heo nhỉ bị dọa sợ, giật mình vẫy vẫy đuôi bơi sang bên kia hồ.

Hạ Trí liền đuổi theo, con cá heo nhỏ quay đầu lại, có vẻ khá bực bội, rồi bất ngờ lao về phía cậu.

Hạ Trí nhanh chóng né sang bên, chỉ vừa kịp tránh, thằng nhóc đó lại vẫy đuôi bơi về phía xa.

Cảm giác như muốn phân chia ranh giới, bên này là của em, bên đó là của anh, chúng ta nước sông không phạm nước giếng.

Nhưng công việc của Hạ Trí là đến để chơi với nó, phải giúp nó vận động.

Cá heo bơi nhanh hơn người rất nhiều, Hạ Trí biết mình không thể đuổi kịp nó, giả vờ như chỉ ngồi đợi ở một bên hồ. Con cá heo nhỏ cũng dần bình tĩnh lại, như thể đang suy nghĩ hoặc nhớ về người bạn nhỏ Lạc Lạc trước đây của mình.

Đột nhiên, Hạ Trí cố sức bơi về phía nó, rẽ làn nước như lao vào cuộc đua, cậu dùng mười mét cuối cùng để chạy nước rút bơi về phía nó.

Lần này Bĩ Bĩ không né tránh nữa, mà quay người lại, miệng chúm vào lao về phía Hạ Trí, dường như muốn đụng bể đầu Hạ Trí vì đã xâm phạm địa bàn của nó.

Ngay lúc đó, Hạ Trí bỗng nhiên giảm tốc độ, nhẹ nhàng lướt đến gần như thể là một con cá heo khác, đu đưa hông và chân để bơi bên cạnh nó, cá heo nhỏ vốn định đụng cậu, nhưng vốn dĩ nó được người nuôi lớn, chỉ muốn hù dọa một chút, cho nên cũng không dùng lực.

Hạ Trí phản ứng nhanh nhẹn lách qua, nhắm lúc ở sát bên người nó, ôm lấy nó.

Bĩ Bĩ rất lanh lợi, dễ dàng thoát khỏi vòng tay Hạ Trí, còn vẫy đuôi đánh nhẹ vào Hạ Trí một cái.

Hạ Trí nằm ngửa trên mặt nước, nghỉ ngơi một chút.

Nhóc con này, thật là khó chiều.

Hạ Trí ấy lại sức, lần nữa bơi về phía cá heo nhỏ, nhưng mỗi lần đều bị đối phương nhanh chóng né tránh.

Bĩ Bĩ dần mất kiên nhẫn, chuẩn bị dùng hết tốc lực lao về phía Hạ Trí.

Khoảnh khắc đó, Hạ Trí cảm nhận rõ lực cản của nước khi nó lao đến. Cá heo vốn đủ mạnh để đe dọa cả cá mập, lực va chạm của chúng cũng không phải nhỏ.

Gần như không có thời gian để suy nghĩ, Hạ Trí theo bản năng né sang một bên, nhưng khoảnh khắc đó cậu lại nhìn thấy một nỗi cô đơn trong mắt nó.

Như thể mỗi lần chơi đùa rồi quay lại, nó chỉ lẻ loi một mình trong hồ bơi này.

Nó có cả đại dương, nhưng đại dương đó chỉ có nó.

Hạ Trí không né tránh, giang rộng hai tay ra, như muốn nói, "Anh chờ em lao vào trong lòng anh."

Với tốc độ lao đến đó, Hạ Trí cũng tự hỏi liệu ngực mình có bị va chạm đến vỡ không, nhưng cuối cùng cá heo nhỏ chỉ lướt qua bên hông cậu, dùng lưng chạm nhẹ vào cậu rồi bơi đi.

Nó có thể giận, có thể thất vọng, có thể thấy không công bằng, nhưng vẫn không nỡ làm tổn thương con người.

Cá heo nhỏ trốn về bên thành hồ bơi, giống như muốn nói: "Em sẽ né anh, anh đừng đến trêu chọc em nữa."

Đuôi nó khẽ ve vẩy, mới vừa rồi còn hùng hổ, bây giờ lại trông đáng thương làm sao.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!