Chương 35: (Vô Đề)

Sau vài cơn mưa, bầu trời dần dần tản mạn chút vị mùa thu, vầng thái dương cũng không đỏ rực như mấy ngày qua, gió thổi vi vu, hoà lẫn thêm vài làn hơi mát mẻ.

Kiều Bá ở dưới lầu tùy tiện đi lại vài vòng muốn làm tản đo bớt mùi rượu trên người

Từ khi vào trường cảnh sát đến nay, anh cũng không mấy khi đụng vào bia rượu, sau này bắt đầu đi làm, bởi vì thời khắc luôn cần bảo tồn đầu óc thanh tĩnh, liền cứng rắn cắt đứt hết mọi dây dưa với men say, lúc nãy ngồi trên lầu một mực không nhịn được uống một chút, hơi men xộc lên nên ra ngoài hóng gió một lát, bây giờ vành tai vẫn còn cảm thấy hơi nong nóng.

Anh xoa xoa hai bên thái dương, nghĩ đến tình trạng hiện tại với Lâm Thanh, vẫn là có chút phiền não.

Dựa theo bộ dạng hiện tại tiếp tục đi xuống, thì đến lúc nào mới có thể cùng cô tâm bình khí hòa ngồi xuống nói chuyện đàng hoàng đây?

Anh đi ngang qua đài phun nước nhỏ trong tiểu khu, muốn đến cửa hàng tiện lợi gần đó mua một gói thuốc lá, lúc tính tiền xong chuẩn bị rời đi thì mới nhìn thấy mấy chấm đỏ báo tin nhắn đến trong Wechat.

Anh nhấn vào quét mắt nhìn một cái, khóe miệng cong lên, cười cười.

Vừa định nhắn lại, nhưng chỉ vừa đánh được nửa câu.

Màn hình điện thoại lại sáng lên, hiển thị cuộc gọi đến: Lâm Thanh

Anh đẩy cửa bước ra ngoài, ngẩng đầu nhìn thấy Lâm Thanh vừa mới trên lầu đi xuống, chân cô vẫn còn đang mang dép đi trong nhà, giận dữ đứng đó nhìn Đông ngó Tây, sau đó lấy điện thoại xuống khỏi lỗ tai liếc mắt nhìn màn hình, nhìn xong lại càng tức giận hơn.

Kiều Bá cảm thấy có chút mắc cười, anh nhìn vào chiếc điện thoại di động đang kêu, suy nghĩ một lúc, nhấn từ chối, sau đó đi về phía trước, vòng qua con đường trong rừng cây nhỏ bên cạnh.

Lâm Thanh nhìn điện thoại trực tiếp bị cúp điện thoại không rõ nguyên nhân, lập tức giận càng thêm giận.

Tại sao lại có thêm bệnh vặt hư thối thích cúp điện thoại của người khác như vậy? Lại nói, mới có qua mấy ngày, muốn theo đuổi người ta mà không có thành ý như vậy?"

cô nghiến răng một hồi, lại tiếp tục gọi cho anh, vừa nhức chân tiến về phía trước hai bước, cổ tay liền bị ai đó nắm lấy từ phía sau, cô vừa quay sang liền bắt gặp Kiều Bá đang cười như không.

"Nói chuyện một lát?" Kiều Bá trước tiên cầm lấy điện thoại và chìa khoá của cô, "Với anh.

"

Lâm Thạn cảm thấy mình vừa bị anh gài bẫy, tức giận nói: "Nói với tư cách gì đây? Bởi vì anh là đội trưởng sao? Bây giờ không phải thời gian làm việc, em không có nghĩa vụ phải nghe anh nói.

Đưa chìa khóa và điện thoại cho em, em còn phải đi mua nước tương.

"

"Lâm Thanh.

" Kiều Bá cũng nhìn ra rồi, mấy lời như vậy căn bản nói không lại cô, dứt khoát đi thẳng vào vấn đề chính, "Em nhìn không ra là anh đang theo đuổi em sao?"

Mặc dù trong lòng cô cũng hiểu rõ, nhưng mà mấy lời này đột ngột được thốt ra từ miệng anh, Lâm Thanh vẫn là sững sờ một hồi.

Bất quá, rất nhanh cô liền có phản ứng lại.

"Vậy thì ngài đây theo đuổi người ta vẫn thật là không quá rõ ràng nha.

" cô cố ý châm chọc, dừng một chút, lại gần giọng, "Nhìn ra đó, rồi làm sao?"

Còn có thể làm gì được?

Kiều Bá bị câu hỏi của cô chặn họng, không khỏi lên tiếng nhắc nhở: "Không phải trước đây em nói muốn theo đuổi anh sao? Bây giờ! "

"Đội Trưởng Kiều!" Lâm Thanh ngắt lời anh, "Anh đang nói đùa gì vậy, anh đến từ cổ đại sao? Đã là thế kỷ 21 rồi, nếu kết hôn rồi vẫn có thể ly dị, chưa kể em chỉ đùa vui tùy tiện nói ra vài ba câu vậy thôi, anh vậy mà lại tin à? Em không theo đuổi anh nữa như vậy được rồi chứ gì?"

"Lâm Thanh!"

Kiều Bá có chút tức giận vì mấy lời này của cô.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!