Chương 3: (Vô Đề)

Kiều Bá tức tới nghiến răng, quai hàm siết chặt, chưa kịp khiển trách gì thì một bóng người vụt qua trước mặt anh.

3.

"Thiệt là giỏi quá đi!"

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Kiều Bạch quay đầu lại, nhưng Đường An cũng không thèm để ý tới anh, trực tiếp xông tới Lâm Thanh như một cơn gió, vẻ mặt đầy hâm mộ: "Cô cũng quá lợi hại đi thôi!"

"Tay không đi ống thép! Là ba tầng đó!" Đường An hai mắt phát sáng nhìn chằm chằm vào Lâm Thanh, nhìn người kia từ trên xuống dưới, rồi chắp tay, "Nữ hiệp, thỉnh nhận của tại hạ một bái!"

Lâm Thanh giao lại đứa nhỏ cho người đàn ông trung niên mới vừa vội vàng chạy lên lầu, ngẩng đầu tươi cười với Đường An.

Cô xé bỏ đi băng y tế quấn trên tay, cởi áo khoác nam đang buộc ngang hông ra, vuốt phẳng lại  mép váy.

Áo trắng váy đen.

Lại trở về dáng vẻ một cô nương mềm mại dễ thương, dịu dàng thục nữ vô hại.

Như thể người phụ nữ điên cuồng leo lên khung thép một cách gọn gàng vừa rồi không phải là cô vậy.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Đường An sững sờ, nhất thời không kịp hồi thần. Cậu hướng về phía cô giơ ngón tay cái tỏ ý "Like": "Lợi hại a, nữ hiệp! Bội phục bội phục!"

Không biết là bội phục tốc độ leo khung sắt của cô, hay là vẻ đẹp chim sa cá lặn,  hoa nhường nguyệt thẹn của cô đây.

Lâm Thanh suy nghĩ.

Chắc là bội phục luôn cả hai đi.

Hây! Hây! Hây!

Đường An vẫn đi theo sau mông cô, não tàn nịnh nọt: "Nữ hiệp, cô không biết đó thôi, tôi đứng ở dưới nhìn cô thật sự sợ đến tê hết cả da đầu! Tiểu gia hoả, thể lực của cô cũng đáng gờm đó, đúng là một nữ trung hào kiệt đó nha! Nữ hiệp, cô đúng là phiên bản người thật việc thật của Iron man đó nha … no no no, cô so với Iron man còn dễ thương hơn vạn lần!"

Kiều Bá liếc nhìn Đường An chân chó đang huyên thuyên.

Còn Lâm Thanh thì lại không ngờ mình chỉ mới leo lên một tòa nhà mà cũng chụp được một fanboy.

Bất quá lại nói, cũng không phải là cô muốn khoe khoang, chiều cao của tòa nhà ba tầng thực ra đối với cô cũng chả phải là một thử thách khó khăn gì cho lắm.

Cô xuất thân trong một gia đình quân nhân, mặc dù là báu vật nắm trong lòng bàn tay sợ tan của cả nhà họ Lâm, nhưng gia tộc quân nhân không ưng thói nuông chiều, xương cốt cứng rắn của cô chính là được luyện từ trong bụng mẹ. Ăn ngon mặt đẹp đều có thể bàn sau, nhưng việc huấn luyện thể chất tuyệt đối là không thể thiếu, chưa kể ông nội Lâm và ba Lâm đều khét tiếng nhân vật khắt khe.

Khi Lâm Thanh còn nhỏ, cô đã phải luyện tập cùng với các anh lớn trong sân, từ chạy nước rút 100 mét, xoạc chân, đấm đá đối phương, đến luyện lộn người móc thang, ôm tạ chạy việt dã hay nhắm bắn mục tiêu, …

Còn cô cũng vừa hay không phải là một cô công chúa thích an phận.  Suốt ngày đi theo Hề Khải phá làng phá xóm, trèo tường, leo cây, đào tổ chim, ra nghĩa địa tìm trò  mạo hiểm, tóm lại, tất cả những kỹ năng nghiêm túc mà cô học được hết thảy đều được tôi luyện từ mấy chuyện không mấy đứng đắn cho lắm.

Cái gì không nói, thể lực tuyệt đối đứng đầu.

Mượn lời của Hề Khải, cô chính là một thân cứng cáp, uổng phí hết của trời, không đâu lại đi tặng cho cô khuôn mặt nhỏ bé ngây thơ trông yếu ớt, một sự kết hợp chả ra làm sao.

Lâm Thanh bị mấy lời khen ngợi của Đường An nói tới lòng dạ trăm hoa đua nở, ban đầu thực tình đúng là rất muốn khoa chân múa tay một hồi biểu lộ sự khiêm tốn đúng mực của mình, kết quả vừa đứng lên quay người lại, liền bắt gặp một gương mặt còn đen hơn đít nồi, biểu tình lạnh lẽo giống hệt như núi băng Đông Bắc chuyển địa chỉ đang đứng trước mặt cô vậy.

Không phải chứ, biểu tình này là có ý gì đây? 

Bắt chước theo anh, cô cũng lạnh lùng nhìn đáp trả lại. Chỉ là tu vi còn chưa đủ, ánh mắt tuy giống nhau nhưng của cô lại không có chút sức lạnh, càng nhìn lại càng giống như là đang muốn khiêu khích.

Ánh mắt Kiều Bá phủ đầy hắc tuyến: "Đường An!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!