Chương 13: (Vô Đề)

Không thể không nói, xe của ông chủ Hề lái thiệt là thích quá đi.

Lâm Thanh từ thôn Thanh Hải vội vàng trở về thành phố Hải An cũng không mất bao nhiêu thời gian.

Vừa bước vào cửa, Đường An và Lý Tử vội vàng chạy ngay đến, Đường An không nói hai lời chỉ cúi đầu "Nữ hiệp, thật sự xin lỗi cô!"

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Lý Tử quăng sang một ánh mắt thất vọng, giơ tay hướng về phía đầu của Đường Tử, xuống tay 'chát' một cái: " Cho cậu làm anh hùng nè!"

"Vốn dĩ buổi sáng không nhìn thấy cô, Đội Trưởng Kiều  chỉ có chút tức giận, cái này không, trò cá cược kia ... Chắc hẳn là đang đợi nhận đơn từ chức của cô!"

Lâm Thanh nhướng nhướng mày.

"Chính là như vậy!" Lý Tử liếc Đường An một cái sắc lẹm, rồi tiếp tục giải thích, "Không biết mới sáng sớm đã ăn phải gan hùm mật gấu gì, lôi kéo Đội Trưởng Kiều  nói cái gì mà anh ấy đối xử không công bằng với cô, cứ như một con  chó điên vậy cứ cắn chặt Đội Trưởng Kiều  giảng đạo cho anh nghe. Giờ thì hay rồi, Đội Trưởng Kiều  triệt để phẫn nộ rồi, nguyên một buổi sáng không thèm ra khỏi văn phòng, giờ phút này, ước chừng ai đi vào đều sẽ chết không toàn thây!"

Cậu thở ra một hơi, giúp Lâm Thanh nghĩ tốt chủ ý: "Hay là, cô chạy đi tìm Trình Lạc đến, rồi cùng cô ấy đi vào, Đội Trưởng Kiều  nể mặt nữ thần, có lẽ sẽ khổng chỉnh cô quá khó coi ..."

Lại là Trình Lạc?

Lâm Thanh mơ hồ cảm thấy có chút phiền.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Cô cực cực khổ khổ bắt được người, té ra cũng không bằng một lần lộ diện của nữ thần sao?

Cô bất mãn: "Đội Trưởng Kiều  thực sự thích Trình Lạc sao?"

"Không phải," Lý Tử vẻ mặt vô hồn khuyên ngăn, "Lúc nào rồi mà còn có tâm tư đứng ở đây nói chuyện ba hoa? Mau đi đi a! Ngữ khí tốt một tí là sẽ ... Hây?"

Cậu chỉ vừa nói được nữa câu, đột nhiên nhìn thấy thân ảnh người đang đi theo sau Trần Thao: " Tần Cảnh, Thao Nhi, cậu đi bắt thằng nhãi này lúc nào vậy?"

Trần Thao không nói gì, chỉ hất hất cằm chỉ về hướng Lâm Thanh.

Lâm Thanh nhếch nhếch khóe môi, mặt đắc ý: "Thì chính là hồi sáng này, tôi đi bắt hắn đó! Thế nào? Không cần đem theo nữ thần, cũng đủ cho Đội Trưởng Kiều  của chúng ta nguôi giận rồi đúng không?"

"Lúc đi trên đường tôi cũng có hỏi thăm qua rồi, tiểu tử này trốn chui trốn nhủi mấy ngày nay, chắc cũng ăn không ít khổ rồi, cũng tính là thành thật, bị bắt liền trực tiếp nhận tội, nói là bất bình thay cho anh hắn, bản thân lại rơi vào cảnh nợ nần chồng chất, bị người ta ép vào đường cùng không còn cách nào mới làm chuyện phạm pháp. Sáng hôm đó vừa hay nhìn thấy Trần Khải Viễn không có ở nhà, liền lẻn vào nhà trộm đồ, cũng xem là cho ông ta một bài học nhớ đời."

Cô mở tập tài liệu trong tay ra đưa qua cho mọi người xem: "Tôi đã tra qua, Tần Cương và Tần Cảnh là hai anh em, năm năm trước Tần Cương đã từng làm việc trong tập đoàn Văn thị. Sau này, vì muốn giúp em trai trả nợ cờ đã biển thủ công quỹ của công ty, thêm vào bị đồng nghiệp ác ý nhằm vào. Sau khi vụ việc phát sinh, uy tín trong ngành bị hủy hoại hoàn toàn, mấy năm nay ... "

Cô giải thích cặn kẽ thông tin mình đã tra ra từng cái một, xác định Tần Cảnh với sự tình vụ á thoát không nổi can hệ.

Đường An và Lý Tử nhìn nhau một cái, cả hai người đều lộ ra vẻ mặt một lời khó nói. 

Làm sao vậy? 

Tôi mới bắt được phạm nhân đó! Như vậy còn không được sao? 

"Lâm Tiểu Muội" Lý Tử do dự nhìn Lâm Thanh một cái, "Cái đó, .... thực ra, vụ án này đã kết thúc rồi."

Lâm Thanh nói: "Tôi biết rồi a, đây không phải sao, người tôi cũng bắt trở về rồi."

"Không phải" Đường An tinh tình nóng nảy, cầm lấy tập tài liệu của cô ném lên bàn, "Hung thủ giết người là Trần Khải Viễn. Người thì tối hôm qua chúng tôi cũng bắt hắn về rồi, Đội Trưởng Kiều  tra hỏi hắn cả đêm, mọi chuyện đã được làm sáng tỏ, đại khái là như vậy. Bây giờ gần như tất cả những gì còn lại chỉ là chỉnh lý, hoàn thiện hồ sơ vụ án nữa thôi."

Nụ cười trên khóe môi Lâm Thanh bỗng nhiên đông cứng.

"Không phải" Lý Tử trừng mắt nhìn Đường An, "Thực ra vẫn chưa kết thúc. Lâm Tiểu Muội,  chúng ta vẫn chưa bắt được Tần Cảnh, cô nói đúng, hắn ta tính ra chính là đồng phạm trong chuyện này..."

Lý Tử và Đường An hai người bắt đầu bảy miệng tám lời thuật lại cho cô nghe tình tiết phát triển của vụ án.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!